Nếu nói rằng ở trong Tỉnh ủy chỉ có một người dám công khai nói khác với Diệp Thạch Sinh, cũng chỉ có Phạm Duệ Hằng mà thôi. Phạm Duệ Hằng là nhân vật số một ở bộ máy chính quyền, ý kiến của ông ta cũng chính là thái độ đại biểu cho Uỷ ban nhân dân tỉnh, có thể nói có sức nặng rất lớn. Diệp Thạch Sinh cho dù là nhân vật số một, nhưng lại có mối bất hòa với nhân vật số hai. Ông ta cũng chỉ có thể nghĩ ra biện pháp hóa giải mâu thuẫn mà không phải là đối kháng.
Chính trị là kết quả của sự thỏa hiệp, nhất là nếu giữa hai nhân vật số một có mẫu thuẫn, thì phải xem ai là người được ủng hộ nhiều nhất. Bí thư chính là nhân vật số một không sai, nhưng nếu hơn nửa ủy viên thường vụ đều ủng hộ Chủ tịch tỉnh, Bí thư cũng đành khoanh tay bó gối, công việc cũng khó có thể triển khai.
Thời đại Bí thư nói một là một, hai là hai đã đi qua rồi. Hơn nữa theo trình tự ở cấp tỉnh, không có thủ đoạn nào là cân bằng về chính trị cả, không ai có thể nắm trong tay toàn bộ đại cục được. Sau lưng các ủy viên thường vụ đều có người ở tầng cao nhất ủng hộ, quyền lực của Bí thư cũng bị trói buộc rất nhiều, không có khả năng độc đoán. Năm đó tính cách của Cao Thành Tùng mạnh mẽ, cứng rắn như thế, hơn nữa lại có người đỡ đầu ở Bắc Kinh cũng rất khá, ở tỉnh Yến, bên ngoài xem như một tay che trời, nhưng thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237810/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.