Hạ Tưởng ăn vội vài miếng, lão Cổ lại cao hứng nói:
- Tiểu Hạ, chắc là cậu thấy lạ vì sao tôi bố trí Cổ Ngọc vào tổ lãnh đạo đúng không?
Hạ Tưởng liền gật đầu:
- Có một chút.
- Thật ra cũng không phải tôi bố trí, là do tự nó muốn vào tổ lãnh đạo thôi.
Lão cổ tỏ vẻ trìu mến nhìn Cổ Ngọc.
- Tiểu Ngọc từ nhỏ đã sống với tôi, làm việc rất có chủ ý, có tầm nhìn, đa số mọi việc đều là nó quyết định.
- Ông nội, chẳng phải đã nói là không nói chuyện này sao? Sao ông lại lỡ miệng nói ra.
Cổ Ngọc trề môi bất mãn nói.
Hạ Tưởng cũng biết được lão Cổ không phải lẩm cẩm, mà ngược lại là cố ý tiết lộ cho mình biết.
- Tiểu Ngọc đừng ngắt lời ông, cứ nghe ông nói tiếp.
Lão Cổ hớn hở nhìn Hạ Tưởng.
- Tiểu Hạ, cậu cảm thấy Cổ Ngọc thế nào?
Lần trước lão Cổ đã hỏi câu hỏi tương tự, bây giờ lại hỏi. Hạ Tưởng thật sự không hiêu lão Cổ có ý gì, liền trả lời lấp lửng:
- Cũng không tệ, xinh đẹp, lại biết điều, làm việc lại nghiêm túc, nói chung là một cô bé tốt.
Cổ Ngọc bất mãn trừng mắt nhìn Hạ Tưởng một cái, rõ ràng là không thích Hạ Tưởng gọi là cô bé.
- Chí hướng của Cổ Ngọc thật ra là ở giới kinh doanh, không phải chính trị, là do tôi ép nó theo chính trị, cho đến bây giờ nó vẫn canh cánh trong lòng. Cho nên khi nó muốn từ bộ Ngoại thương chuyển đến tổ lãnh của tỉnh Yến, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237804/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.