Hạ Tưởng chỉ cười cười không nói gì.
Đặng Tuấn Kiệt hùa theo Đàm Long căn bản là không hề hiểu gì về vận hành của thị trường du lịch, thuần túy là kẻ ngoài nghề chỉ huy chuyên gia trong nghề. Nếu Hạ Tưởng thật sự nghiêm túc thực hiện ý kiến này của y thì chắc chắn sẽ phá hủy tình cảnh tốt đẹp hiện tại chỉ trong thời gian ngắn.
Đàm Long quay về thành phố Yến, vẫn cảm thấy không hài lòng, không ngờ Bí thư, Chủ tịch huyện và Phó chủ tịch thường trực huyện An lại chẳng nể hắn là Phó thị trưởng thường trực chút thể diện nào cả, khiến hắn ít nhiều căm tức.
Y đang bước lên lầu, vừa ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy Hồ Tăng Chu đi xuống.
Đàm Long tuy tự cao mình có hậu đài cứng, có chút khinh thường Hồ Tăng Chu, nhưng Thị trưởng Hồ mới là nhân vật số một của Uỷ ban nhân dân thành phố, thể hiện vẻ lịch sự bên ngoài vẫn là rất cần thiết.
Hắn nghiêng người nhường lối, cung kính cất lời:
- Chào Thị trưởng Hồ!
Hồ Tăng Chu khẽ mỉm cười, gật đầu bước qua, đi được hai bước thì đột nhiên quay đầu lại, vẻ ngạc nhiên hỏi:
- Phó thị trưởng Đàm, ông đi thị sát huyện An cảm giác thấy thế nào ?
Đàm Long đang định nói xấu vài câu đám người Hạ Tưởng thì Hồ Tăng Chu khẽ cười, phẩy phẩy tay, nói:
- Xem cái trí nhớ của tôi, Bí thư Trần đang tìm tôi có việc. Tôi phải mau qua, không nói chuyện với anh nhiều nữa. Huyện An có Hạ Tưởng, hẳn là không sai được. Năm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237749/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.