- Vì sao tôi không thể biết được, lẽ nào anh sợ tôi biết sao? Tôi và anh không có gian tình với nhau. Khi nào anh đính hôn thì tôi cũng phải đi dự mới được. Sao vậy? Có dám cho tôi đi dự không?
Mai Hiểu Lâm không biết bực bội cái gì, vẻ mặt khiêu khích nhìn Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng cảm thấy hơi khó xử, liền hỏi:
- Cô biết tôi đính hôn với ai không?
- Biết, thiên kim tiểu thư Tào Thù Lê của Phó thị trưởng Tào.
- Phương Cách nói à.
- Ngoài hắn ra còn ai nữa? Hắn ta khó mà không cho tôi biết. Tôi còn biết tâm tư của hắn nữa. Hắn ta cứ nghĩ rằng giữa tôi và anh có cái gì đó. Kỳ thực chẳng có gì hết phải không?
Mai Hiểu Lâm nói to. Cứ như là sợ Hạ Tưởng không nghe thấy.
- Được, được, cô đi dự được. Tôi đồng ý cả hai tay. Ngày mùng 3 tại tầng hai khách sạn Yến Kinh thành phố Yến, chín giờ sáng.
Hạ Tưởng nói một hơi, mỉm cười nhìn Mai Tiểu Lâm:
- Thế nào vừa lòng chưa?
- Không vừa lòng.
Mai Hiểu Lâm quay người mở cửa, thực hiện tư thế "Mời anh ra cho" rồi ném một câu cho hắn:
- Đồ đàn ông thối tha, Liên Nhược Hạm vừa mới đi anh đã đính hôn với Tào Thù Lê. Đứng núi này trông núi nọ nhanh quá.
Hạ Tưởng ngây người trong chốc lát, cười gượng và đứng dậy ra về.
Trở lại văn phòng, định thần một lúc. Hạ Tưởng quyết định tìm Khâu Tự Phong nói chuyện. Dù sao hắn cũng là trợ thủ, không gặp chủ tịch huyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237686/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.