Hạ Tưởng cũng không biết ý nghĩ sâu xa của Vương Bằng Phi, cho mãi đến khi khi y trách móc hắn không tiết lộ tin tức với y trước, dù chỉ là một chút bóng gió cũng tốt. Nhưng Hạ Tưởng đều đã suy xét, mặc dù hắn và Vương Bằng Phi có quan hệ coi như khá tốt, những cũng không thể hoàn toàn chiều theo ý y được. Cho nên nghe Vương Bằng Phi nói xong, hắn bèn thuận theo mà ngồi xuống, cười ngượng:
- Không sợ ngài phê bình tôi, Phó bí thư Vương. Vấn đề này sau khi tôi báo cáo qua Chủ nhiệm Tần thì cũng không nhiều lời với ai nữa cả, ngay cả Thị trưởng Trần cũng không biết, ngay cả Tào bá bá cũng không rõ lắm chân tướng.
Vương Bằng Phi nhìn chăm chú Hạ Tưởng trong chốc lát, hiểu rõ ý tứ của hắn là muốn giải thích rõ ràng, y liền cười ha hả:
- Được rồi, việc cũ không đề cập đến nữa, tôi cũng không trách cậu, cho dù cậu rất lỗ mãng, đừng tự hủy hoại tiền đồ tươi sáng của bản thân. Sau này có gặp loại chuyện này, cũng đừng quan tâm, có thể không quan tâm được thì mặc kệ. Nếu thật sự là cản con đường của cậu, cậu có thể âm thầm ra tay thôi. Trên quan trường đều có phương pháp, nếu không tuyệt đối nắm chắc thành công thì không nên công khai đối nghịch.
Hạ Tưởng lập tức đứng lên, vẻ mặt cung kính:
- Tôi nhớ kỹ, Phó bí thư Vương, cảm ơn ngài dạy bảo.
Vương Bằng Phi rất hài lòng với thái độ của Hạ Tưởng, bèn giơ tay ra hiệu bảo hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237680/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.