- Đương nhiên, anh muốn lên làm Chủ tịch huyện, còn phải cố gắng có thêm thành tích mới được. Việc khai thác mỏ, đối với anh mà nói là chính là một cơ hội lớn.
Khâu Tự Phong nhìn ngắm cây bút máy Pike trong tay. Đó là tín vật đính ước mà Mai Hiểu Lâm tặng cho hắn. Hắn nhớ tới Mai Hiểu Lâm đối với hắn thái độ chừng mực, trong lòng khó chịu, giọng điệu cũng tỏ ra chút bực dọc.
- Phải ra tay làm, không cần sợ sệt. Huyện An hàm lượng khoáng sản tuy rằng không phải đặc biệt phong phú, nhưng cũng không ít. Một ít công trình cần tài chính lớn để khai thác, có thể trước mắt hoãn lại, chúng ta sử dụng công nghệ tốt và kỹ thuật tối tân, trước tiên triển khai các dự án có yêu cầu kỹ thuật thấp, hiệu quả mau, ví dụ như xi măng.
Cường Giang Hải có chút do dự nói:
- Tinh thần chỉ thị của Phó bí thư Mai là, mời chuyên gia thủ đô đến kiểm chứng hạng mục, các công trình phải có chất lượng khoa học kỹ thuật cao giá trị gia tăng lớn và không ô nhiễm môi trường, bảo vệ môi trường thì được ưu tiên suy xét. Công trình Nhà máy xi măng phá hoại môi trường nghiêm trọng, Phó bí thư Mai đã nói rõ ràng không đáng suy xét
Khâu Tự Phong cười lắc đầu:
- Phó bí thư Mai suy xét vấn đề ưu đãi lợi ích lâu dài là tốt, nhưng khuyết điểm cũng không ít, chính là thấy hiệu quả quá chậm. Thật ra muốn một công trình có kỹ thuật cao, tài chính đầu vào nhiều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237617/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.