Điểm này xem ra là không sai biệt lắm, xem như nói đúng. Dường như người đàn ông nào cũng đều không cần người khác chỉ bảo, chỉ cần trèo lên là biết ngay mình muốn làm gì. Ngẫm lại cũng thấy đúng là việc lạ.
Hạ Tưởng cảm thấy có chút hổ thẹn đối với việc không thể theo Tiếu Giai về nhà . Tiếu Giai cũng đã nghĩ thông suốt :
- Anh theo em về nhà em thì cũng chỉ để gạt người khác, danh bất chính thì ngôn không thuận, cần gì phải lừa mình dối người. Ngẫm lại, mỗi người theo đuổi một cảnh giới khác nhau, có đôi khi ở mặt ngoài thể hiện ra cũng chưa chắc bản chất đúng là như vậy. Làm người cũng không thể quá tham, đúng không anh?
Hạ Tưởng mới nghĩ đến một vấn đề:
- Vẫn chưa hỏi qua là nhà bố mẹ em ở nơi nào?
Thân thể trắng mịn như tuyết của Tiếu Giai dưới ánh sáng của ngọn đèn chiếu vào làm toát ra một vẻ vô cùng mê người, như một khối ngọc, rất hấp dẫn người khác. Một người con gái có sức quyến rũ thì mặc kệ là trần truồng hay mặc quần áo thì động tác giơ tay nhấc chân của cô không chút suy giảm, vẫn luôn có vẻ rất mê người. Hơn nữa Tiếu Giai vừa được tưới tắm xong, nước da mịn màng như nhung, như một đóa hoa vừa được ơn mưa móc dưới ánh sáng mặt trời lại càng thêm kiều diễm, vẻ đẹp không sao tả xiết.
Ánh mắt Hạ Tưởng liên tục quét lên quét xuống, cảm giác như thế nào cũng không đủ.
Tiếu Giai bị Hạ Tưởng nhìn thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237602/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.