Câu nói làm tất cả mọi người đều bật cười. Hạ Tưởng rất vô lại, đá quả bóng lại cho Trần Phong.
Trần Phong rộng lượng phất phất tay:
- Nói đúng thì có thưởng, nói sai rồi cũng không phạt. Gan lớn lên một chút, đừng có lề mề như đàn bà. Thanh niên trai tráng, quyết đoán tí đi.
Hạ Tưởng bĩu môi nhỏ giọng nói:
- Vốn dĩ là tôi rất quyết đoán đấy chứ. Nhưng mà vừa so sánh với Thị trưởng Trần thì đã thành ra bị so sánh đến không có quyết đoán nữa rồi.
Không khí đang từ đối chọi gay gắt trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Trần Phong hiểu rằng mấy câu nói vừa rồi của Hạ Tưởng chỉ là để cho không khí dịu bớt đi trước đã, thầm nghĩ rằng thật đúng là không thể coi thường hắn được, nhìn bộ dạng hắn vừa rồi hồi hộp và e dè, có vẻ như khá là kích động và sợ hãi, nhưng kỳ thật trong lòng hắn thì rõ ràng là cố ý yếu thế, để mọi người thả lỏng tâm lý xuống.
Trần Phong bất chợt thấy hứng thú, nhìn Hạ Tưởng, trong cái nhìn đối với hắn càng thêm chờ mong.
- Địa thế thành phố Yến là Tây cao Đông thấp, phía Tây là Thái Hành Sơn. Không khí tươi mát từ trong núi thổi tới, trước hết phải đi qua phía Tây thành phố Yến rồi mới đến phía Đông. Cho nên dân cư ở bên phía Đông tự cho là cao hơn một bậc so với dân ở phía Tây, mà bọn họ lại không biết là, không khí mà bọn họ hít thở mỗi ngày đều là không khí còn sót lại sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237569/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.