- Để giành được phố Nhị Thập Lý, giai đoạn trước tôi đã làm rất nhiều động tác, trên cơ bản là đả thông rất nhiều người rồi. Không ngờ kết quả vừa ra lại là cho bất động sản Cát Thành. Nói thật, tôi đổ vào đó một lượng lớn nhân tài vật lực, cuối cùng lại bị người khác nẫng mất thành quả thắng lợi, tôi nuốt không trôi cục tức này. Cho nên mới...
Tôn Hiện Vĩ ha hả cười lạnh vài tiếng, há to mồm uống cạn rượu trong chén.
- Người sáng mắt không nói chuyện mờ ám. Chú em Hạ, tôi không phải tiếc khoản đầu tư ở giai đoạn trước, mà là hận nhất bọn bất động sản Cát Thành làm ăn không theo quy củ. Cho nên tôi tìm người quấy rối bọn hắn, chỉ cần dây dưa ì ra đó thôi, kéo thêm một ngày là bọn họ mất thêm ít máu, cũng là làm để cho Trưởng ban Phương xem.
Nếu Tôn Hiện Vĩ đã chủ động nói ra nội tình chuyện phố Nhị Thập Lý và hậu trường của ông ta là Phương Tiến Giang thì chính là một phép thử. Nếu như lúc trước đưa xe là tìm tòi trước khi hành động thì hiện giờ chính là nói rõ ngọn ngành.
Hạ Tưởng kẹp một miếng thịt lên, nhìn nhìn rồi hỏi:
- Tổng giám đốc Tôn, ông nói thịt này hấp thì ăn ngon hay là rán lên thì ăn ngon?
Tôn Hiện Vĩ sửng sốt, không rõ ý ra sao nữa:
- Đều có hương vị riêng. Thịt hấp thái lát thì dễ nát, hấp cả miếng lớn thì ngon. Thịt rán cắt thành miếng nhỏ, không nhừ như thịt hấp nhưng hương vị vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237561/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.