50 ngàn không phải con số nhỏ, lúc này rất nhiều người cả năm thu nhập không đến năm ngàn, Trương Lan sao có thể đồng ý được. Tào Thù Lê cứ đẩy tiền vào tay Trương Lan mà nói:
- Hạ Tưởng không thể ở bên hai bác thường xuyên, vì thế anh ấy khá lo lắng. Tiền này các bác dùng thì anh ấy cũng dễ chịu hơn, các bác không nhận thì anh ấy mới khó xử.
Tào Thù Lê nói như vậy thì Trương Lan đành phải nhận. Bà cao hứng lau lau nước mắt chực chảy ra và không biết nói gì.
Liên Nhược Hạm dùng ngón tay chọc Hạ Tưởng. Hạ Tưởng thấy cô nhìn Tào Thù Lê với ánh mắt khen ngợi, hắn biết ý của cô nên cũng nhìn Tào Thù Lê với vẻ cảm ơn. Tào Thù Lê bị hai người nhìn như vậy nên có chút xấu hổ cười cười, sau đó cô lại lè lưỡi với Hạ Tưởng khiến hắn động tâm.
Sau khi sống lại, đây là lần đầu tiên Hạ Tưởng có suy nghĩ muốn lấy cô gái này làm vợ.
Cuối cùng đã có thời gian ở một mình bên Tào Thù Lê. Cô nghịch nghịch đầu Hạ Tưởng rồi nói:
- Anh bình thường nói hay lắm mà, sao về nhà lại nói ít đi vậy?
- Chuyện tốt đều có em làm, lời hay em cũng nói hết rồi, anh chỉ có phần nhìn và nghe.
Hạ Tưởng một bên nói rồi cầm tay Tào Thù Lê nói:
- Cô bé Lê, em rất tốt, ai có thể lấy được em thì đó là người có phúc.
Tào Thù Lê ngẩng đầu nhìn trần nhà mà nói:
- Muốn lấy em khó lắm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237538/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.