Sở Tử Cao giống như bắt được phao cứu mạng, vội vàng nói:
- Đúng. Đúng, thư ký Hạ nói nhanh lên một chút xem, tôi cảm thấy cậu cũng có mắt nhìn, nhìn xem chuẩn, có tầm nhìn xa.
Hạ Tưởng biết đời sau Sở Phong Lâu cũng có một thời náo nhiệt, nhưng sau lại bị các nhà hàng thủ đô đến đè ép, trở thành nhà hàng hạng hai, còn cách vị trí ông trùm của một ngành khá xa. Từng có một đoạn thời gian, ở thành phố Yến thịnh hành ăn lẩu, chia làm hai loại, một là lẩu Nội Mông, hai là lẩu Tứ Xuyên, lúc hưng thịnh nhất gần như tràn ngập khắp nơi. Sau lại trải qua đào thải, chỉ còn vài nhà có thực lực, coi như bản địa hóa thành công. Trừ món lẩu ra, ở thành phố Yến còn có mấy nhà hàng đông khách nhất với khẩu vị thủ đô là Thiên Nhiên Cư, Yến Tỉnh Nhân Gia, Lão Kinh Thành, v.v… Ngoài ra tuy có một ít các món ăn địa phương khác, nhưng cũng không ra hồn cuối cùng chỉ còn lại một, hai nhà.
Có một nhà lấy món ăn Thượng Hải làm chủ chính là Khách sạn Lão Thượng Hải, tại thành phố Yến mở mười mấy năm, tuy vẫn có thể duy trì nhưng nửa sống nửa chết, người đến ăn cơm ít, thậm chí không bằng khách sạn Hoạch Diện ở thành phố Chương Trình.
Thật ra Liên Nhược Hạm nói đúng. Nếu Sở Phong Lâu dựa theo ý của Sở Tử Cao, không đến hai năm sẽ bị chìm nghỉm trong con sóng lớn đầu tiên của thị trường ẩm thực tại thành phố Yến. Hắn nhìn Liên Nhược Hạm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237524/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.