Lý Đinh Sơn cười khoát tay:
- Chủ tịch huyện Thạch nói đùa, tôi làm sao có khả năng như vậy. Đây chính là việc mà mọi người cần cùng chung sức hợp tác, đồng lòng với nhau, vì sự phát triển kinh tế huyện Bá mà có một chút cống hiến.
Đứng ở cửa văn phòng, Tạ Trọng Chí nhìn thấy Bí thư Lý, Chủ tịch huyện Thạch cùng với Hạ Tưởng xuống lầu, trong mắt sự ghen tị càng nồng đậm. Lý Đinh Sơn đi nơi nào gần như cũng đều mang theo Hạ Tưởng, mà Thạch Bảo Lũy thì đừng nói đến việc rất hiếm khi dẫn hắn cùng đi dự tiệc, mà rất nhiều thời điểm ngay cả việc nói chuyện điện thoại cũng đều có ý tránh đi, coi như hắn không phải là thư ký của ông ta vậy, lại càng không có cảm giác được Chủ tịch huyện Thạch tín nhiệm và thưởng thức.
Trong lòng Tạ Trọng Chí nổi lên sự bất bình và tức giận. Hắn đã quên đi một sự thật, đó là hắn do Hoàng Bằng Phi giới thiệu làm thư ký cho Thạch Bảo Lũy, như thế nào mà Thạch Bảo Lũy lại có khả năng hoàn toàn tín nhiệm hắn được?
Chờ mấy người biến mất trong tầm mắt, Tạ Trọng Chí suy nghĩ một chút, sau đó lén lút gọi điện thoại tới cho Hoàng Bằng Phi:
- Trưởng ban Hoàng, tôi là Tạ Trọng Chí, vừa rồi Chủ tịch huyện Thạch và Bí thư Lý cùng nhau đi ra ngoài, xem ra là cùng đi ăn cơm.
Hoàng Bằng Phi đi vào văn phòng Lưu Thế Hiên, đúng thời điểm này Lưu Thế Hiên đang thấy bực bội. Hắn tức giận là bởi vì Thạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237510/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.