Mễ Huyên và Tào Thù Lê vừa xuống lầu, thấy Liên Nhược Hạm, Tào Thù Lê lập tức cao hứng nắm tay Liên Nhược Hạm:
- Chị Liên, em đang định tìm chị thì chị tới đây rồi, thật tốt quá. Chiều nay chúng ta cùng đi bơi, được không?
Vẻ ửng hồng trên mặt Liên Nhược Hạm đã lui, tuy nhiên vành tai vẫn còn hồng hồng chưa hết. Cô hơi chột dạ liếc Hạ Tưởng một cái, nói:
- Nếu chỉ hai chúng ta thì có thể, nếu có thêm người khác thì không đi.
Mễ Huyên không khiến Hạ Tưởng thất vọng. Cô thấy vẻ trốn tránh trong mắt Liên Nhược Hạm, liền lén hỏi Hạ Tưởng:
- Thành thật giải thích đi. Cậu và cô ta có chuyện gì vậy? Sao cô ta như thể hơi chột dạ, hình như hơi sợ cậu thì phải? Có phải cậu phi lễ với người ta không?
Hạ Tưởng nhảy mí mắt, vội vàng giải thích:
- Không nên hơi một tí là hủy sự trong sạch của em như vậy. Sao chị luôn nghĩ sai về người khác thế? Không thấy ngay cả người ta cũng có ý kiến với chị à? Người ta chỉ muốn cùng đi bơi với cô bé Lê mà không muốn để ý tới chị kìa.
Mễ Huyên lườm Liên Nhược Hạm một cái:
- Đi á? Tôi cũng chẳng thèm để ý tới cô ta. Luôn bộ dạng như thể mây trên trời vậy. Nếu cô ta thật sự là mây trên trời thì đừng có xuống trần gian nữa. Xuống trần gian làm búp bê đầu to à? Không đúng, tôi thấy ánh mắt cô ta nhìn cậu có gì đó không ổn. Giữa hai người tuyệt đối có vấn đề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237506/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.