Qua lời kể của Trịnh Khiêm, Hạ Tưởng biết được chuyện gì xảy ra. Thì ra là Liên Nhược Hạm tới phòng công an huyện, đề xuất bồi thường chiếc xe bị cô đâm hỏng theo giá cả thị trường. Vương Quan Thanh đương nhiên không dám lấy, cũng không có cách nào nhận. Xe Vương Minh lái là xe buôn lậu, không có giấy tờ thủ tục đầy đủ. Y là trưởng phòng công an, nếu thật sự truy cứu ra còn phải xét tới trách nhiệm bao che của y. Đừng nói đòi tiền, y còn đang hận không thể sớm tiêu hủy xe đi càng nhanh càng tốt. Nhưng tính các Liên Nhược Hạm quật cường, nhất định đòi bồi thường. Vương Quan Thanh gặp phải đại gia cứng đầu như vậy không chống đỡ được, đành phải ra mặt nhận cô đưa một trăm ngàn tệ.
Kỳ thật chiếc Nissan Bluebird này là buôn lậu, chỉ mua mất năm mươi ngàn tệ, Liên Nhược Hạm cho một trăm ngàn, coi như buôn bán lời năm mươi ngàn tệ. Vương Quan Thanh lại không dám, cảm thấy dường như đối phương đang muốn hãm hại mình.
Sau khi đưa tiền, Liên Nhược Hạm cũng không đi ngay mà đề xuất muốn gặp người thứ tư có mặt ở hiện trường lúc đó. Lời của cô cũng rất rõ ràng: Lúc ấy đám người Vương Minh tổng cộng có bốn người, ba người bị cô đánh ngã, người kia không hề ra tay chỉ luôn đứng tại chỗ bàng quan, cho nên cô muốn gặp mặt y một lần. Về phần cô có mục đích gì thì cô đã không nói, không ai dám hỏi.
Người thứ tư chính là Trịnh Đào, Vương Quan Thanh biết rất rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237503/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.