Sau khi trở về hai người bắt đầu phân công công việc với nhau.
"Anh Tống, anh làm cá nhé. Hôm nay trễ rồi, chúng ta làm gọn nhẹ thôi. Buổi chiều em sẽ làm nhiều món hơn cho anh ăn."
"Ừm."
Sau đó là một loạt tiếng xoong nồi chảo quánh va chạm với muỗng muôi, tiếng dao tiếp xúc với mặt thớt cực kỳ có tiết tấu của một bài ca ấm áp vang lên bên trong căn bếp nhỏ của căn nhà cấp bốn. Bởi vì không gian có hạn, lại thêm người con gái trên thân còn có thương tổn, hành động có đôi khi không được nhanh nhẹn nên người đàn ông duy nhất trong nhà luôn phải ở bên cạnh hỗ trợ. Chính vì vậy cho nên trong lúc di chuyển khó tránh khỏi đựng tay đựng chân.
Vốn dĩ là nếu trước đó họ còn chưa có va chạm thân mật nhất với nhau thì có lẽ lúc này giữa họ sẽ còn chút gì đó ngăn cách, không được tự nhiên. Nhưng sau khi bất ngờ trải qua một lần cá nước thân mật kia, hai người lại vô tình có được sự hài hòa mà chung đụng với nhau như một cặp vợ chồng lâu năm. Tuy rằng giữa họ vẫn còn mới toanh nhưng người đàn ông lại không biết ngại, người con gái thì chỉ sợ thiên hạ không loạn, cho dù cô có chút ngại ngùng cũng sẽ vì trêu chọc hắn mà giấu đi, dùng cái sự nhây nhớt của mình chỉ để nghĩ ra lắm chiêu lắm trò đi chọc ghẹo hắn mới tốt.
Tựa như lúc này, sau khi bị hắn cảnh cáo vô số lần bên eo hông của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tau-nguoi-khac-khong-can-thi-toi-lay/2730889/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.