Lại ở thời điểm cô không phát giác được, hai bàn tay vốn đặt trên cái eo thon thả kia của người con gái khẽ trượt, dùng một cử chỉ cực kỳ kín đáo mà có thể càng khiến cho hắn dễ dàng khóa chặt cô lại nếu cô có ý định nửa đường lâm trận bỏ chạy, cũng có thể khiến hắn chiếm được nhiều tiện nghi hơn.
Nhưng Sở Tư Di lại không biết. Cô còn không hiểu mà bắt đầu cảm thấy hơi thở hổn hển, có tiết tấu tự loạn trận địa của mình trước. Đầu óc cô cũng hồ hồ, ánh mắt nhìn người đàn ông càng thêm mê ly. Cơ thể có ảo giác như đang bị thiếu oxi khiến cho hành động của cô trở nên tự nhiên hơn, thiếu đi chút ngại ngùng mà nhiệt tình đốt cháy đôi mắt của người đàn ông đối diện.
"Anh Tống... Có phải anh uống rượu không..."
Cô vừa nói vừa gợi tình mà vươn đầu lưỡi nhỏ đi liếm nhẹ vành môi mỏng của hắn: "Sao chỉ nếm một chút mà em đã cảm thấy say rồi..."
Đùng!
Có chết Tống Thượng cũng không nghĩ người trước mặt hắn lại có thể nói ra những lời như thế này. Rõ ràng cũng không phải lời gì quá mức lẳng lơ hay suồng sả, tại sao hắn lại có cảm giác bản thân càng bị trêu đùa nhiều hơn. Nhưng còn chẳng đợi cho hắn đánh mất cả lý trí mà đem cô đè xuống thì người con gái trên thân đã ngây ngô cho hắn một cú trí mạng nữa.
"Anh Tống... Uống rượu thôi chưa đủ, còn cần phải có đồ nhắm. Mỹ vị trước mặt này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tau-nguoi-khac-khong-can-thi-toi-lay/2730853/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.