Chương trước
Chương sau
Lại ở thời điểm cô không phát giác được, hai bàn tay vốn đặt trên cái eo thon thả kia của người con gái khẽ trượt, dùng một cử chỉ cực kỳ kín đáo mà có thể càng khiến cho hắn dễ dàng khóa chặt cô lại nếu cô có ý định nửa đường lâm trận bỏ chạy, cũng có thể khiến hắn chiếm được nhiều tiện nghi hơn.

Nhưng Sở Tư Di lại không biết. Cô còn không hiểu mà bắt đầu cảm thấy hơi thở hổn hển, có tiết tấu tự loạn trận địa của mình trước. Đầu óc cô cũng hồ hồ, ánh mắt nhìn người đàn ông càng thêm mê ly. Cơ thể có ảo giác như đang bị thiếu oxi khiến cho hành động của cô trở nên tự nhiên hơn, thiếu đi chút ngại ngùng mà nhiệt tình đốt cháy đôi mắt của người đàn ông đối diện.

"Anh Tống... Có phải anh uống rượu không..."

Cô vừa nói vừa gợi tình mà vươn đầu lưỡi nhỏ đi liếm nhẹ vành môi mỏng của hắn: "Sao chỉ nếm một chút mà em đã cảm thấy say rồi..."

Đùng!

Có chết Tống Thượng cũng không nghĩ người trước mặt hắn lại có thể nói ra những lời như thế này. Rõ ràng cũng không phải lời gì quá mức lẳng lơ hay suồng sả, tại sao hắn lại có cảm giác bản thân càng bị trêu đùa nhiều hơn. Nhưng còn chẳng đợi cho hắn đánh mất cả lý trí mà đem cô đè xuống thì người con gái trên thân đã ngây ngô cho hắn một cú trí mạng nữa.

"Anh Tống... Uống rượu thôi chưa đủ, còn cần phải có đồ nhắm. Mỹ vị trước mặt này sao anh còn chần chừ gì nữa..."

Sở Tư Di đầu óc vựng hồ hồ không hề biết những lời mình nói có vấn đề gì. Cho đến thời điểm bị người đàn ông lật ngược đè ở dưới thân, bên tai vang lên âm thanh trầm thấp lại khàn đến mức khiến vành tai cô tê dại thì cô vẫn không biết mình vừa mới khơi mào lên cái gì đặc biệt đáng sợ.

Người đàn ông lại một bộ thâm trầm đè nén, vừa liếm nhẹ vành tai cô vừa thì thầm lời mị hoặc nhân tâm: "Đương nhiên là tôi sẽ không bỏ qua rồi..."

"Ưm anh Tống..."

Vừa nói xong hắn đã cúi đầu ngậm lấy vành tai kia, quyện xoắn trêu chọc không ngừng. Bên tai thỏa mãn nghe được thứ âm thanh yêu kiều khó nhịn của người con gái mà hạ thân như muốn nổ tung.

Tống trung tá ở trên giường chưa bao giờ là phẳng lặng giống như mặt hồ lặng gió, mà ngược lại, hắn không khác gì một đầu sóng lớn, mỗi lần ra tay đều lấy thế sấm sét mà nhấn chìm con mồi một cách triệt để nhất mới thỏa mãn. Mà lần này cũng thế... Không, có khi còn hơn thế nữa. Sau khi bị người con gái vô tình đốt lửa đến cháy âm ỉ, thời điểm hắn bộc phát mới càng khiến cho lửa cháy lan cả đồng cỏ, đến mặt nước đều bị lửa đốt đến sôi sùng sục.

Từng cái bong bóng không ngừng nổi lên, giãn nở rồi nổ tung như pháo hoa, triệt để đánh tan lý trí của hai con người trên giường.

"Hư anh Tống... Nhẹ chút đi mà..."

Ấy thế mà ở thời điểm này ai đó còn không có nhận ra bản thân đang ở trong hoàn cảnh thế nào, vẫn còn muốn đốt cho lửa cháy càng lớn hơn nữa mới chịu. Sau khi cảm nhận được hành vi mạnh bạo của người đàn ông bên trên đôi gò bồng của mình, âm thanh yêu kiều của cô chui vào tai hắn cùng với cử chỉ nhẹ nhàng vươn tay ôm cổ hắn. Như thế chưa đủ, cô còn lớn mật nâng đôi chân dài thon thả quắc lấy vòng eo rắn chắc kia, gót chân không quên chà sát cơ mông hoàn mỹ của hắn. Không biết có khiến hắn đối với cô thương hương tiếc ngọc được chút nào không nhưng khiến dây thần kinh cảm xúc trên người hắn nổ tung thì có.



Mà giống như thật sự bị lấy lòng từ những cử chỉ kia của cô, người đàn ông tựa dã thú đang làm loạn đôi thỏ ngọc đến không còn hình dạng đã thật sự thả nhẹ động tác. Mặc dù nó vẫn chẳng khác gì mưa giật sấm rền trước đó, nhưng bên trong cái sự mạnh bạo lại chứa đầy sự ôn nhu cùng trân quý, dễ dàng khiến người ta trầm mê không có lối thoát.

"Anh Tống... Anh Tống..."

"Ừm?"

Người đàn ông vừa khàn giọng đáp lại cô vừa nhỏm người mạnh bạo lột phăng đi lớp ngăn trở trên người. Thời điểm hai thân thể trần trụi chạm vào nhau giống như sao hỏa đụng địa cầu, cả hai không khỏi đồng thời phát ra âm thanh thỏa mãn. Đôi mắt người con gái mê ly, đôi tay lại càng quấn chặt cổ của hắn, kiều giọng nỉ non: "Anh Tống... Anh là của em..."

Tim người đàn ông hai mươi mấy năm nay luôn khô cạn cằn cỗi lập tức giống như được mưa xuân xối qua, mạnh mẽ mang đến sự sống cho nơi này. Lòng ngực hắn căng đầy, nụ hôn thì ôn nhu đối lập hoàn toàn với hành vi suồng sả mạnh mẽ vạch trần nơi riêng tư bí mật nhất của người con gái đồng thời dứt khoát đem hạ thân của mình ấn vào u cốc ướt át kia vừa nhẹ giọng đáp lại: "Được. Của em cả."

"A..."

Thời điểm kẻ địch xông phá nơi đó toàn thân Sở Tư Di không khỏi trở nên căng chặt, hối hả xoắn lấy ngoại vật không thuộc về mình. Chỉ là nửa giống như muốn tống xuất, nửa lại càng như muốn kéo nó vào càng sâu hơn... Mặc kệ là cái nào đều khiến người đàn ông điên cuồng. Hắn đỏ mắt đem cô lật ngược lại, đồng thời nhấn mạnh eo hông của cô xuống.

"Á anh Tống hư..."

"Hừ..."

Bỗng nhiên bất ngờ bị người đàn ông nắm eo lật lên, một nửa cự long vẫn còn ở bên ngoài theo đó mà hoàn toàn nhấn chìm trong u cốc trơn ướt kia, người con gái không nhịn được thét lên một tiếng kinh hoàng rồi mềm nhũn rớt lại trong ngực hắn. Kích thích nơi hạ thân khiến cô không kiềm chế được mà run rẩy như chiếc lá dưới cơn dông.

Người đàn ông cũng không kiềm được tiếng thở than đầy thỏa mãn khi phân thân vùi sâu vào cơ thể người con gái. Thế nhưng sau đó hắn lại mạnh mẽ ngừng hẳn hành động của mình, mặc cho hang động ẩm ướt kia không ngừng quyến rũ hắn, hai tay hắn vẫn cứ vuốt ve tấm lưng trơn bóng của người con gái vừa điềm nhiên mà lên tiếng: "Không phải em muốn tôi là của em sao?"

"A?"

Mặc cho người con gái đầy mặt mờ mịt, ánh mắt mê ly nhìn hắn, hạ thân lại ướt át không ngừng xoắn lấy phân thân của hắn mời gọi hắn đến xơi thì hắn lại làm như không biết. Bởi vì hắn muốn được nhiều hơn nữa.

"Vậy em tự mình chiếm đi. Nào."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.