"Mang thai?"
Sở Tư Di ngốc nhếch lập lại hai chữ kia, sau đó chỉ vào bản thân hỏi lại lần nữa: "Tôi sao?"
Vẻ mặt của cô lúc này thật sự là kỳ quái vô cùng, cũng không biết nên dùng từ gì để hình dung, nhưng kinh ngạc là không thể che giấu được. Mặc dù được y tá tiêm cho một mũi thuốc gì đó cô không biết nhưng khiến cho bụng của cô không còn quá đau nữa thì sắc mặt cô vẫn còn rất tệ. Hiện tại còn ngờ nghệch ra, đương nhiên là kỳ quái.
Đáng lẽ buổi sáng cô đã không có cảm giác đau, ai biết bị dày vò một trận trên đường khiến cô vừa buồn nôn vừa quặn thắt cả bụng.
Nhưng làm sao cô nghĩ được tất cả là do cô có thai chứ? Mới bao lâu...
"Cái thai còn rất nhỏ, chỉ mới hơn một tháng thôi. Nếu không phải do động thai thì chưa chắc đã phát hiện được sớm như vậy."
Bác sĩ giống như có thần giao cách cảm với cô, lập tức giải thích.
Đúng thôi. Tính ra họ chỉ mới kết hôn có một tháng rưỡi có hơn. Nếu tính theo lời bác sĩ thì cô dính thai vào cái hôm họ điên cuồng vần vũ sau khi cô đi dạy được bốn ngày kia. Mà thai kỳ bình thường phải gần hai tháng mới dễ phát hiện. Bọn họ lại chưa bao giờ làm biện pháp tránh thai, người đàn ông còn dũng mãnh vô song.
Sở Tư Di vừa nghĩ đến đây, sắc mặt thoạt nhìn hết trắng lại còn đỏ, vừa choáng váng vừa xấu hổ nhưng không dám nghĩ nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tau-nguoi-khac-khong-can-thi-toi-lay/2730830/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.