Thế nhưng ngoài mặt cô lại không chút biểu tình, sau khi nhìn chằm chằm mấy tấm ảnh vài giây thì bình tĩnh đưa mắt nhìn ra cửa sổ.
Lắm lúc cô cũng cảm thấy bội phục chính mình. Ở chung với người đàn ông kia lâu, cô cũng học được cách giấu kín suy nghĩ của mình trong lòng, không để cho người ngoài biết.
"Cô thích Tống Thượng?"
Giọng của cô nhàn nhạt, nhưng ở lúc này lại chuyển hướng câu chuyện đến trên thân của Mạnh Gia Dĩnh.
Quả thật thái độ của cô đã tác động đến Mạnh Gia Dĩnh, nhưng khi nghe cô nói như vậy cô ta vẫn hiên ngang bày tỏ: "Đúng thì sao?"
Còn rất kiêu căng ngang tàn.
"Cô muốn làm phu nhân Tống gia?"
"Đúng."
Còn rất khẳng khái. Giống như chuyện này đúng tình hợp lý cỡ nào.
"Vậy cô không sợ đá được tôi đi vẫn sẽ có Sở Minh Châu thế vào vị trí đó à..."
Giọng điệu của Sở Tư Di vẫn đều đều như thường, lại chỉ có cô biết trong lòng mình lúc này thế nào.
"Hôn sự của hai nhà là người lớn đặt ra, mục đích đương nhiên là trả ân cho Sở gia. Cho nên không có Sở Minh Châu thì sẽ có Sở Tư Di tôi thế vào. Cho dù tôi động tay động chân thì sao? Muốn chạy là Sở Minh Châu, tôi có thể đánh ngất cô ta ném đi rồi thế vào được sao?"
Sở Tư Di lúc này mới quay đầu lại nhìn Mạnh Gia Dĩnh, quả nhiên nhìn thấy cô ta hai mắt trừng trừng nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tau-nguoi-khac-khong-can-thi-toi-lay/2730814/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.