"Ừm. Đi chơi vui không?"
Hắn không biết tại sao hắn lại nói vậy vào lúc này nữa, nhưng thời điểm nhìn thấy trên khuôn mặt điềm tĩnh của người con gái xuất hiện biến hóa khác, hắn tự bảo nói nhảm một câu có lời, nói nhảm hai câu làm giàu nửa đời, hắn có thể hỏi nhiều mấy câu. Nếu có thể đem người con gái trước kia trở về, hắn tình nguyện.
Sở Tư Di trề môi liếc trắng mắt nhìn người đàn ông một cái. Sau đó cô không nhìn hắn nữa nhưng lại nói tiếp: "Anh có thích Sở Minh Châu không?"
Tống Thượng chỉ chững lại một giây rồi thản nhiên đáp lời: "Không."
"Tôi với cô ấy đã nhiều năm không có liên hệ với nhau."
Ai biết hắn vừa nói xong đã thấy cô xụ mặt. Đầu hắn nhanh chóng nhảy số, thế là lập tức đổi lời: "Mới đây có gặp lại cô ấy, nhưng lần gần nhất là vào vài năm trước."
Lúc hắn nói chuyện vẫn luôn quan sát biểu tình của người con gái đang nằm thẳng cẳng trên giường như một cái cộc gỗ không có cảm xúc. Chiếc bụng đã được năm tháng lúc nằm thẳng lại càng khó nhìn ra, thế nhưng bên trong thật sự có một sinh mệnh đang lớn lên từng ngày. Đó là sợi dây liên kết chặt chẽ nhất giữa họ với nhau. Chắc cũng là nguyên nhân cô chủ động quay lại đi.
Cho dù có xảy ra chuyện gì, cô vẫn là vợ hắn, vẫn là người sinh con cho hắn.
Đã từng mặt dày mày dạn theo đuổi hắn, cô quả thật có thể từ bỏ rất nhiều thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tau-nguoi-khac-khong-can-thi-toi-lay/2730807/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.