Cấm Thành.
Trữ Tú cung.
Công công Tổng quản áo gấm sẫm màu tay nâng hộp gỗ khảm hoàng long, mắt hướng lên trời, nhẩn nha đi vào chính điện, điệu bộ có ý khinh thường lại có ý giễu cợt:
- Thánh chỉ đến! Mời Vương Quý Nhân tiếp chỉ!
Khuynh Thành đã đợi sẵn hơn hai canh giờ, lệnh Hoàng đế ban vốn không cần chờ đến hôm nay liền đồn đại khắp tam cung lục viện. Từ một Quý nhân bị ban xuống Vương phủ làm tì thiếp, đây chính là chuyện cười lớn nhất kinh sư.
- Tần thiếp Vương Khuynh Thành xin tiếp chỉ!
Công Công tuyên chỉ hắng giọng, đôi mắt ti hí liếc xéo:
- Vương Quý nhân hiền lành đức hạnh, nhu thuận được lòng người. Nay Ân Vương lại có lòng trung, chờ ngày lành tháng tốt ban Vương Quý nhân đến Ân Vương phủ. Khâm thử!
Khuynh Thành nghe tim ngừng đập một nhịp, lệnh vua không sai biệt mấy so với lời đồn, nàng cúi mặt dập đầu, nâng đôi cánh tay trắng như bạch ngọc lên:
- Tạ chủ long ân!
Đoàn tuyên chỉ ồn ào rời đi, chỉ còn lại một mình, nàng bất lực ngồi sụp xuống, gương mặt bệch bạc huyết sắc tủi nhục thê lương cười, lệ nóng cứ giàn giụa rơi.
Bên ngoài, một đám cung nhân bát quái bàn ra tán vào.
Ngọc Thư, Ngọc Họa lẳng lặng đóng cửa, rót trà, từ Quý nhân của Hoàng thượng phút chốc thành tì thiếp người ta, không chỉ một mình chủ nhân các nàng thất vọng, mà sợ rằng Tể phủ cũng đã sinh tâm chán ghét. Dẫu sao Ân Vương phi không ai khác chính là Vương Trường Nhạc, người ngoài nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tam-phu-dung-diec-huu-khuynh-thanh-sac/58675/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.