Sơn phong lạnh lẽo lướt qua mặt Huyền Nguyệt, giảm bớt nóng rát bên má. Ban đêm tại đỉnh núi trông xuống, chỉ thấy một mảnh đen kịt. Tựa vào thân cây, Huyền Nguyệt thở dài không nói. Qua đêm nay, Hồng Lệ sẽ là thê tử người khác, nguyện vọng của Sở thúc thúc cũng được hoàn thành, chính mình cũng có thể yên tâm đi báo thù. Nhưng vì sao ngực một chút thoải mái cũng không có? Huyền Nguyệt tự hỏi.
"Huyền Nguyệt." Xoay người, Lão ném cho nàng một vò rượu, Huyền Nguyệt dễ dàng tiếp được.
"Ta lấy từ bên trong sơn trang." Lão mỉm cười nói. đánh vỡ không khí trầm mặc, sảng khoái uống một ngụm lớn, "Hảo tửu!" Lớn tiếng tán thưởng.
Huyền Nguyệt nhìn nàng, nghĩ tới người trước mắt chính là Lang sát thủ lãnh khốc vô tình, lại chỉ là một thiếu nữ hồn nhiên. Huyền Nguyệt nhẹ nhàng uống một ngụm rượu, chậm rãi nói: "Lão, ngươi cùng lời đồn hoàn toàn bất đồng, căn bản là không hề lãnh khốc như vậy."
Lão có điểm sững sờ, không nghĩ tới nàng lại nhắc tới chuyện này, "Nếu như không phát hiện ra thực tâm của mình, có thể ta vẫn mãi mãi lạnh lùng như vậy. Thế nhưng ta rất may mắn, kịp thời hiểu rõ tâm ý của mình, bằng không, chỉ sợ đã bỏ lỡ hạnh phúc suốt đời." Trước mắt hiện lên khuôn mặt người nàng yêu, khoé miệng Lão nhẹ giãn ra thành một nụ cười ngọt ngào.
Tâm ý chân thực? Tâm ý của ta rốt cuộc là cái gì? Huyền Nguyệt mông lungnghĩ, nắm chặt vò rượu.
"Yêu một người là nên dũng cảm tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tam-nga-tam/2155398/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.