Editor: Dứa
Beta: Anne
1.
Từ đường tối tăm đang “mở miệng” đối mặt với tôi.
Trong miệng nó đang ngậm một cái quan tài.
Cỗ quan tài đó cũng màu đen sì, được làm bằng gỗ đàn hương đỏ đặc biệt đã ngâm qua nước. Nó lẳng lặng nằm ở kia, to to, cao cao. Từ góc độ đang quỳ của tôi thì trông có vẻ càng thêm to lớn. Trong đó có một người đang ngủ, là anh cả của tôi.
Ngọn nến đỏ cháy lặng lẽ và êm đềm, thỉnh thoảng lại phát ra một vài âm thanh “lép bép” cực nhỏ.
Dì Hai mạnh mẽ ấn đầu tôi xuống, móng tay nhọn đâm vào da thịt tôi. Vừa ấn bà ta vừa cười lạnh, giọng nói mang vẻ trào phúng và bén nhọn nói: “Dập đầu mấy cái với anh cả của con đi, không uổng công trước kia nó tốt với con như thế.”
Trên khuôn mặt đầy son phấn ấy không dấu được vẻ đắc ý.
2.
Bà ta đương nhiên phải đắc ý rồi, sao có thể không vui được cơ chứ.
Anh cả đã chết, trong số những người con trai còn lại người có cơ hội được ngồi lên chiếc ghế gia chủ Tiết gia ngoài con trai bà ta thì còn ai vào đây được nữa?
Tôi thì tất nhiên không có cơ hội, bởi vì ngay từ đầu cha đã hết mực yêu thương tôi như một người con trai… là kiểu nuôi dưỡng con cái chứ không phải như bồi dưỡng một gia chủ Tiết gia đời kế tiếp.
Cha già rồi. Đối với ông mà nói, điều ông hy vọng nhất bây giờ là có một phần thân tình thật lòng chứ không phải vì địa vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tai/234305/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.