Hai ngày ở Hải Nam, khởi đầu khá thuận lời, quá trình lại chấn động tâm can. Dù là thế, Vân Thường cũng khá lưu luyến nơi này.
Phong cảnh tuyệt đẹp, hoàn cảnh dễ chịu, có lẽ sau này có thời giancó thể ở đây lâu dài. Nhưng cuộc sống bình tĩnh chỉ là tạm thời, sau khi kết hôn với Lục Diệp, cô đã biết điều đó.
Sáng sớm hôm sau, Vân Thường và Lục Diệp dậy từ sớm, ăn sáng xong đi thẳng ra sân bay.
Dọc đường đi Vân Thường khá kích động, cô chưa từng đi qua căn cứquân đội, hễ nghĩ đến sắp lập tức được thấy nơi sinh hoạt trường kỳ củaLục Diệp là cô lại không ức chế được kích động.
Quân nhân, hai chữ hễ nhắc tới là khiến người ta không kềm được sùngbái. Vân Thường xoắn vạt áo, tim đập thình thịch không ngừng.
Họ chỉ ngồi máy bay hơn một tiếng là tới nơi. Lục Diệp nói chỗ họ ởnằm trong núi, có điều không cần lo, đến chừng đó sẽ có người tới đónhọ.
Quả nhiên vừa ra phi trường thì thấy hai người đàn ông mặt quân phục màu xanh lá cây sẫm.
Hai người thấy Lục Diệp lập tức sáng mắt, sải bước tới, dập gót chàoanh. Quay sang Vân Thường lại kêu một tiếng chị dâu giòn giã.
Vân Thường còn không quen với lối xưng hô như vậy, mặt hơi đỏ lên song vẫn gật đầu đáp lại.
Lục Diệp nhìn có vẻ rất quen thuộc hai người này, hỏi tình huốngtrong bộ đội vài câu, lại khích lệ bọn họ liền quay sang hỏi cảm giáccủa Vân Thường.
Khắp nơi đều là núi, chuyển biến như vậy quả thật rất lớn, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung/1276614/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.