Lễ 1 – 5 không tính lớn cũng không tính nhỏ. Nhà thượng tướng Lụcthỉnh thoảng lại có người tới thăm nhưng mấy chuyện này đều do Lục phunhân lo liệu, Vân Thường và Lục Diệp không cần ra mặt.
Chẳng mấy khi hai người có cơ hội đi chung với nhau, kiểu gì Lục phu nhân cũng không để chuyện khác cản trở họ.
Vân Thường mặc đồ sửa soạn xong xuôi, quay đầu phát hiện Lục Diệp còn ở trần ngồi trên giường, nhìn mình thâm trầm, không biết đang nghĩ cáigì.
Cô mở tủ áo, lấy bộ âu phục tối hôm kia người làm đã ủi sẵn ra đưa đến gần giường, giục anh “Mặc đồ đi anh!”
Lục Diệp nhíu mày không nói. Cô mặc bộ váy trễ ngực màu bạc hà, tócdài đen nhánh mềm mại xõa xuống vai, phía trước không để mái, lộ vầngtrán đầy đặn nhẵn nhụi, làm đôi mắt hạnh xinh đẹp càng thêm đen nhánhlong lanh.
Thiết kế trễ ngực vừa vặn phô bày bầu ngực đầy đặn của cô, hơi cúi thắt lưng là có thể nhìn thấy khe ngực như ẩn như hiện.
Lại còn vòng eo mảnh mai ôm không hết một vòng tay cùng với bắp chântrắng trẻo nữa chứ, bộ váy này quả thật đã làm nổi bật hết ưu điểm trênngười cô!
Thiếu tá Lục nhìn mà tim đập như trống, đồng thời cũng có chút mấthứng. Không phải chỉ họp mặt bạn học vớ vẩn thôi sao? Làm gì phải ăn bận long trọng như thế? Chẳng phải không công cho người khác ăn lời à!
Tư duy của thiếu tá Lục đặc biệt vô cùng, không giống đàn ông bìnhthường. Người ta đều hi vọng vợ mình ăn vận xinh xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung/1276603/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.