Sáng hôm sau Vân Thường và Lục Diệp dậy sớm, vội vội vàng vàng chạyvề nhà họ Lục. Lần này thượng tướng Lục đích thân gọi điện thoại tới, vị tướng già trầm giọng, sặc mùi bất mãn, cách một cái điện thoại còn nghe ra được.
Vân Thường hơi hoảng. Bình thường lúc thượng tướng Lục không nổi nóng thì nghiêm mặt, toàn thân từ trên xuống dưới toát ra khí thế giatrưởng, nếu nổi nóng vậy xong đời rồi?
Ngược lại Lục Diệp vẫn tỉnh bơ như cũ, thậm chí trên đường còn dừng lại một lát mua đồ ăn sáng cho Vân Thường.
Anh biết tính ba anh, chỉ cần không chống đối ông, bình thường rấtkhó nổi cáu, huống chi còn có mẹ anh đó nữa, lửa có lớn mấy cũng phảitắt, sợ cái gì?
Lúc hai người về tới nhà, thượng tướng Lục đang thẳng lưng ngồi trênsofa xem báo, thi thoảng còn nhúc nhích, có điều trang báo kia nửa ngàychẳng thấy lật.
Lục Diệp đi tới gọi một tiếng ba, thừa lúc thượng tướng Lục vểnh râutrừng mắt chuẩn bị nổi giận thì vội vàng kéo Vân Thường tới trước mặt,nói mắt Vân Thường lành rồi.
Lỗ tai thượng tướng Lục dựng lên, lập tức bị câu này dời lực chú ý, vội vàng ngẩng đầu đánh giá Vân Thường.
Thượng tướng Lục và Lục Diệp không giống nhau lắm, mặt mũi ông thôkệch hơn, mày rậm mũi to, mặt vuông vắn, Lục Diệp là sự kết hợp với Lụcphu nhân, mặt mũi có mấy phần tinh tế, nhìn càng rắn rỏi tuấn tú hơnthượng tướng Lục.
Song khí thế toàn thân hai người thì y hệt nhau, rắn rỏi kiên cường,nhìn là biết từ quân đội ra. Cho dù hiện tại thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung/1276599/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.