Editor: Thukoi
Beta: Minh
Đầu mùa hè, ánh sáng nhẹ nhàng của mặt trời chiếu xuống ban công, phủ lên trên người đứng ngoài ban công một lớp ánh sáng vàng nhạt.
Thượng Quan Triệt cứ đứng ở đó tùy hứng như vậy, vừa tao nhã lại đẹp trai, dường như tất cả ánh sáng mặt trời cũng chỉ để làm anh nổi bật hơn, vì làm nền cho vẻ cao quý của anh mà tồn tại.
Vân Sở nhìn anh mặc một bộ quần áo màu tím, quay sang nhìn Lam Băng Tuyền mặc một bộ âu phục màu xanh thẫm, nhớ tới một màn vừa xảy ra, biểu cảm trên mặt lập tức trở nên lạnh lùng.
Giày cao bảy phân kết hợp váy ngắn trang nhã, thoạt nhìn dáng người Vân Sở vừa cao gầy mà lại nhỏ nhắn, mái tóc dài buộc cao lên, làm cho cô trở nên già dặn hơn nhiều, vô hình tạo nên sự quyến rũ mê hoặc rất lớn.
Tiếng giày cao gót đi trên nền nhà phát ra những tiếng rõ ràng “Cộp cộp”, làm cho hai người đàn ông đang giằng co trên ban công dừng lại sắc mặt hơi đổi, gần như là đồng thời nghiêng đầu nhìn về phía Vân Sở.
Vân Sở lộ ra một cụ cười nhạt, tao nhã bước tới, mặc dù vừa mới rửa mặt, nhìn qua cô vẫn có chút mệt mỏi, nhưng từ đầu đến cuối vẫn xinh đẹp không thể dời mắt.
Cô đi tới bên cạnh Thượng Quan Triệt, nhẹ nhàng kéo tay anh, cười khẽ: “A Triệt, anh ở đây à, bác Mộc và mọi người đâu rồi?”
“Bọn họ vừa mới xuống máy bay, cũng mệt rồi, anh đã bảo A Duệ đi sắp xếp chỗ nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-thien-kim-hac-dao/539132/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.