Edit: Phong Nguyệt
Beta: Tử Liên Hoa 1612
Đèn hoa mới lên, các ngọn đèn trong thành phố giống như bị lây nhiễm, cùng lúc được thắp sáng, chiếu sáng trưng cả thành phố, giống như ban ngày.
Lúc này, Đào Nguyên Hải chính là chỗ làm ăn tốt nhất, đây là thời điểm khách nhiều nhất.
Mặc kệ là phòng khách an tĩnh ưu nhã hay là đại sảnh ồn ào ầm ỹ, cũng đầy ắp cả người, đủ loại người, mặc dù cách ăn mặc không giống nhau, sau khi trải qua một ngày làm việc vất vả, muốn buông xuống mọi phiền não, thì nên tới nơi này tiêu khiển, tìm kiếm an ủi.
Lúc này, Vân Sở cùng với Kim Lan Nhược tiến vào, theo người đàn ông ngồi ở trong một góc phòng yên tĩnh.
Người đàn ông hình như cảm thấy có hứng thú với Vân Sở, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Vân Sở.
Mà Vân Sở giống như là không phát hiện gì hết, khóe miệng khẽ nhếch, trò chuyện cùng người đàn ông được gọi là A Long, lại nói cái gì đó cùng Kim Lan Nhược, nụ cười xinh đẹp, đáy mắt của A Long từ từ dấy lên vẻ dâm đãng. Vân Sở mơ hồ có thể cảm thấy cặp mắt lưu luyến kia nhìn cơ thể của cô, giống như đang lăng trì thân thể cô mỗi một tấc vậy.
Cô cực kỳ không thích cảm giác như thế, nếu không phải là người đàn ông này còn hữu dụng, cô đã sớm một phát đạp chết hắn.
Ho khan hai tiếng, Vân Sở bưng ly rượu lên đáp lại A Long, "Anh Long, tôi mời anh."
"Được, tửu lượng của mỹ nhân không tệ nha." A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-thien-kim-hac-dao/539128/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.