Thượng Quan Triệt dùng trán tựa vào cô, cười nói, "Anh có khi nào lừa gạt em chưa, cô bé ngốc."
Nhìn thấy nụ cười rực rỡ kia của cô, tức giận vì cô bắt anh chờ cả buổi sáng, đã sớm tan thành mây khói, giờ đây chỉ còn lại kích động cùng mừng rỡ.
"Hì hì, hình như không có." Vân Sở le lưỡi một cái, dựa vào ngực Thượng Quan Triệt, ngửi mùi hương trên người anh, giọng nói cũng trở nên có chút si mê: "Anh trở lại là tốt rồi."
Nói xong, Vân Sở đột nhiên nghĩ đến thứ gì, kích động từ trên giường đứng dậy, nắm lấy bả vai Thượng Quan triệt, hỏi: "Chú, thương thế của anh đã khỏi chưa? Ngày đó tại sao anh không nói tiếng nào liền rời đi? Còn lâu như vậy mới trở lại, em còn tưởng anh xảy ra chuyện. Có phải thủ trưởng Triệu lại gây khó dễ cho anh?"
Thượng Quan Triệt có chút sững sờ, khi thấy bộ dáng khẩn trương của cô, trong lòng dâng lên cảm giác hạnh phúc, anh ôm cô vào trong ngực, cầm lấy tay của cô, kéo ra sau lưng của anh, cười nói, "Em sờ thử xem, anh đã không sao rồi, đồ ngốc, đã để cho em lo lắng rồi."
Vân Sở nhớ tới khoảng thời gian Thượng Quan Triệt không có ở trong nước, cũng không cho cô gọi điện thoại, hại cô lo lắng muốn chết. Cô khó khăn lắm mới lấy dũng khí gọi điện thoại cho anh, kết quả nói hai câu anh liền nói có việc gấp, tối sẽ gọi lại cho cô. Kết quả thế nào? Cô chờ một buổi tối, chỉ chờ được một tin nhắn của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-thien-kim-hac-dao/539076/chuong-66-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.