"Này, anh muốn làm gì?" Nghe thấy câu nói cởi quần áo của Liên đại thầy thuốc, Vân Sở lập tức vội vàng kéo chặt cổ áo, khẩn trương nhìn anh, dáng vẻ kia dường như rất sợ người đàn ông này sẽ ăn cô vậy.
Mặt Liên Thanh Ngôn đen đi, nhìn cô gái đang nhìn bản thân giống như nhìn kẻ háo sắc này, giọng nói lạnh hơn vài phần: "Cô muốn tôi bôi thuốc trên một lớp quần áo cho cô sao?"
"Khụ khụ. . . . . ." Mặt Vân Sở đỏ lên, cảm thấy bản thân quá khẩn trương rồi. Giống như Thượng Quan Triệt nói, cô chỉ là một tiểu nha đầu chưa dậy thì hoàn toàn, ngay cả bác sĩ Liên khi nhìn thấy bản thân cũng bày ra dáng vẻ lạnh lùng như vậy thì sẽ không có suy nghĩ không đứng đắn với bản thân đâu.
Nghĩ như vậy, cô bĩu môi, sống chết không chịu thừa nhận vừa rồi bản thân đang khẩn trương: "Tôi chỉ muốn hỏi anh làm gì thôi mà, dữ cái gì mà dữ, anh không nói thì làm sao tôi biết được anh muốn bôi thuốc cho tôi, tôi không biết thì đương nhiên sẽ hỏi, anh muốn bôi thuốc cho tôi sao không nói thẳng luôn ra, tự nhiên bảo người ta cởi áo, ai biết anh muốn làm gì chứ, thật là."
Liên Thanh Ngôn liếc cô một cái: "Còn cằn nhằn nữa thì tôi đi về luôn, đừng lãng phí thời gian của tôi."
Vì không để thân hình xinh đẹp của mình có sẹo, Vân Sở vội vàng cởi quần áo bản thân ra, nhưng sau đó lại suy nghĩ, có chút xấu hổ nhìn Liên Thanh Ngôn nói: "Liên ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-thien-kim-hac-dao/539020/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.