Cố Tùng Bác sửng sốt, bị Lục lão gia liếc mắt một cái, quét đến lạnh thấu tim. Có phải lão gia tức giận hay không? Nếu đúng vậy, làm sao lại chiếu cố Tiểu Nặc như thế, còn làm thủ tục chuyển viện. Nhưng mà ánh mắt kia, làm ông có cảm giác rất không tốt.
Phòng bệnh, chỉ còn lại ba người bọn họ, Cố Minh Tuyết còn ở đó khóc lóc, trong lòng Cố Tùng Bác một trận phiền muộn.
"Tiểu Nặc và cái tên Hứa Thụy kia, rốt cuộc là có quan hệ gì?"
"Ba, ở trường rất nhiều người đều biết, Hứa Thụy và chị lén lút hẹn hò! Không tin, ba cứ đến trường hỏi một cái là sẽ biết."
Thấy Cố Minh Tuyết một mực chắc chắn như vậy, Cố Tùng Bác thở dài một hơi.
"Tùng Bác, anh đừng nóng giận, Tiểu Nặc đứa nhỏ này khẳng định là bị cái tên Hứa Thụy kia dạy hư, nếu như Tiểu Nặc và Lục gia không có hôn ước thì còn được, vấn đề là bây giờ nó đã đính hôn với Lục gia rồi, lui hôn lúc này mà nói, anh không cần mặt mũi, còn Lục lão gia thì sao? Còn Lục Đại thiếu kia nữa?"
Cố Tùng Bác cảm thấy đầu càng đau, "Cái gì gọi là không hôn ước thì còn được, con gái Cố Tùng Bác này là một người có thể tùy tiện mơ tưởng sao! Lục lão gia đã biết chuyện này, Tiểu Nặc biết rõ nó có có hôn ước với Lục Dĩ Thừa, còn đi dây dưa với cái tên Hứa Thụy gì đó, thật là tức chết tôi!"
Trình Thi Lệ thấy việc khơi mào bịa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-ong-xa-muu-sau-ke-hiem/2217429/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.