Lý Tư Tư nhìn Cố Nhất Nặc, ánh mắt có chút né tránh. Cố Nhất Nặc nói, có một loại cảm giác như cô ta bị lột sạch quần áo, loã lồ ở trước mặt người khác, cảm thấy nhục nhã!
"Lý Tư Tư, cậu có biết theo như lời cậu vừa mới nói, đủ để cấu thành tội phỉ báng vũ nhục người khác."
"Cố Nhất Nặc, là cô cố ý tính kế với tôi, làm tôi lặp lại lần nữa, rồi ghi lại những gì tôi nói!" Lý Tư Tư lập tức giảo biện.
"Miệng chính là lớn lên ở trên người của cậu đi?" Cố Nhất Nặc lạnh giọng hỏi.
Lý Tư Tư á khẩu không trả lời được, bạn học ở một bên đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn cô ta, Lý Tư Tư hận không thể tìm một cái lỗ nẻ chui vào!
"Chị, Tư Tư cậu ấy cũng không phải cố ý, cậu ấy cũng là nghe người khác nói như thế, chị cũng cũng đừng tức giận." Cố Minh Tuyết đứng lên, đi đến bên cạnh Cố Nhất Nặc kéo cánh tay cô.
Cố Nhất Nặc giơ tay, gỡ tay Cố Minh Tuyết ra, còn chưa lên tiếng, liền nghe tiếng một người khác lại vang lên.
"Cố Nhất Nặc, cô muốn tố cáo Lý Tư Tư? Có bản lĩnh, cô hãy lấy chứng cứ ra, như vậy mới tính là người khác phỉ báng vũ nhục đi? Miệng mọc ở trên người người khác, người ta muốn nói cái gì thì nói cái đó, cô quản không được! Thân đoan chính không sợ bóng dáng nghiêng, cô chứng minh cô trong sạch trước đi rồi hãy đi tố cáo người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-ong-xa-muu-sau-ke-hiem/2217421/chuong-20.html