Editor: Ravine
Đỗ Tuân nói tiếp,
“Thất hoàng tử tuy rằng văn thao võ lược, nhưng cũng sẽ không bị chúng ta khống chế. Ngươi sợ Thất hoàng tử đến cuối cùng vẫn sẽ phản bội hiệp nghị cùng Đỗ gia ta, có phải không? Nếu là như vậy, chỉ cần cuối cùng có thể cùng Man tử đạt thành hiệp nghị, vinh nhục của Đỗ gia, ta cũng có thể vứt bỏ không thèm nhìn lại.
Chỉ có điều, ngươi hiện tại lại dùng cách thức không ngờ tới, dựa vào sủng hạnh của Lý Quảng Ninh mà lập thân, giống như cưỡi ngựa trên vách núi, chỉ cần sơ sẩy chút liền tan xương nát thịt.”
Nghe đến đây, lồng ngực Đỗ Ngọc Chương chợt nóng lên. Đây có phải là phụ thân đang quan tâm đến an nguy của mình?
“Phụ thân, Ngọc Chương sẽ cẩn thận.”
“Ngươi đương nhiên phải cẩn thận! Bởi vì ván cược lớn của ngươi ba năm trước, Đỗ gia ta hiện tại đã không còn đường xoay người nữa rồi, chỉ có thể dựa vào một mình ngươi thực hiện lý tưởng! Nếu như ngươi chết, chẳng phải là đem toàn bộ nỗ lực của liệt tổ liệt tông đốt quách cho rồi?”
Ngữ khí của Đỗ Tuân lại không có nửa phần quan tâm.
“Nếu không phải hôm nay nghe được những gì ngươi nói cho ta biết, ngươi vẫn còn chưa có quên di huấn của tổ tông …… Ta thật sự đã cho rằng ngươi là vì sa vào tình yêu mới lựa chọn Lý Quảng Ninh! Vì tình yêu hèn mọn bèn từ bỏ đại nghĩa, đúng thật là không bằng cả chó lợn!”
Sắc mặt Đỗ Ngọc Chương lập tức thảm bại. Những lời này giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-nan-vi/698445/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.