Editor: Ravine
“Đỗ……”
Lưu Tử Nghiệp đầu lưỡi cứng lại. Đây chính là vị Tể tướng ngút trời của Đại Yến Đỗ đại nhân a! Hắn muốn gọi một câu “Đỗ tướng”, nhưng mới nói được một chữ, ánh mắt hình viên đạn của Đỗ Ngọc Chương liền quét về phía hắn.
Lưu Tử Nghiệp lập tức ngậm miệng.
Vị Tể tướng đại nhân quyền cao đức trọng này chính là nhân vật có quyền lực nhất trong lòng bệ hạ. Nhưng y lại mặc một thân bố y, một mình đi đến, thậm chí còn không mang theo tùy tùng. Có lẽ, y không muốn mình để lộ thân phận của y.
Nhưng có làm lộ thân phận của y hay không, đây chính là là đại nhân vật bản thân không dám đắc tội.
Lưu Tử Nghiệp chạy nhanh vẫy vẫy tay,
“Mau, mau mở cửa! Mời y vào!”
“A?”
Ngục tốt sợ ngây người,
“Không phải nói, trừ phi có ý chỉ của bệ hạ, không ai được phép ra vào thiên lao thăm tù sao?”
“Ngươi thì biết cái gì!”
Đại Lý Tự Lưu tự giám đá văng tên thủ hạ không biết trời cao đất dày này sang một bên, “Quy định đó chỉ dành cho người bình thường thôi! Vị này không giống, đây là một nhân vật có thể kế thừa long ân! Không cho vị này tiến vào, nếu để bệ hạ biết, tội còn to hơn so với cãi lại thánh chỉ!”
……
Lưu Tử Nghiệp đích thân cầm nến dẫn đường, dẫn Đỗ Ngọc Chương đi qua các gian tù tăm tối. Tiếng khóc than của tử tù vang lên xung quanh, cho dù Lưu Tử Nghiệp đã quen với cảnh này, vẫn cảm thấy khó chịu.
Nhưng hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-nan-vi/698443/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.