🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Ravine

Lý Quảng Ninh trong lòng hận ý quay cuồng, chẳng những không dừng bước, ngược lại lớn tiếng quát,

“Thứ đồ vật không biết sống chết, kêu ngươi tránh đường, còn không nghe thấy sao? Cú đá vừa rồi mới chỉ là nhắc nhở, mau cút xa chút!”

Đỗ Ngọc Chương cắn môi, cố nén luồng nhiệt không ngừng dâng lên trong lồng ngực. Y biết đó là máu, nhưng y càng biết, nếu để máu thực sự nôn ra, hôm nay liền không có cách nào xong việc.

“Còn không mau cút đi!”

Đỗ Ngọc Chương không đứng dậy nổi. Y chỉ có thể lê thân thể yếu ớt , nhích nửa bước sang một bên.

Lý Quảng Ninh lại còn ngại y động tác quá chậm, lại đạp thêm một cước, giống như đang đá văng rác rưởi ra, quét y sang một bên.

Đỗ Ngọc Chương ngẩng đầu, nhìn bóng lưng Lý Quảng Ninh —— hắn ôm Từ phi sải bước ra khỏi Ngự Thư Phòng. Gió lạnh từ ngoài cửa quét đến, lưu lại cho Đỗ Ngọc Chương, ngoài trừ lồng ngực đau đớn cùng một miệng đầy máu, chỉ còn vô tận hàn ý.

Ngoài cửa lại lần nữa vang lên giọng nói mềm mại của Từ phi, tiếng bước chân dần dần đi xa. Lý Quảng Ninh ôm ấp mỹ nhân, không hề quay đầu lại.

Đỗ Ngọc Chương như là nhập ma, ngơ ngẩn nhìn thân ảnh người nọ một đường đi xa.

Rốt cuộc vẫn là nhìn không thấy. Y lúc này mới cúi đầu, thảm đạm mà cười cười.

Y nhặt lên thánh chỉ. Thân thể quá hư nhược, hai tay cũng vô lực, vừa cầm thánh chỉ vừa phát run. Nhưng y vẫn mở to hai mắt, cố

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-nan-vi/698436/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.