Tay ôm chặt miệng để tránh đau đớn mà rênrỉ, nhẹ nhàng mà xuống giường, lại vừa muốn hết sức rời đi, đột nhiên bị người bắt được, quay đầu nhìn, người vốn đang ngủ lúc này lại thật sâunhìn nàng, đôi mắt thâm thúy nhìn không ra nửa điểm buồn ngủ, nguyên lai hắn căn bản là không ngủ, hắn vẫn đều tỉnh.
“Ta…. Đi ra ngoài một chút.” Ngạo Quân hồi tâm cười với Cẩn Hiên một cái, thản nhiên nói, tay kia thì lại muốn bỏtay Cẩn Hiên đang nắm tay nàng ra. độc đã phát tác, nàng không thể làmcho Cẩn Hiên nhìn đến bộ dáng thống khổ của nàng, tái kiên trì chỉ cầnmột chút thôi thì tốt rồi.
“Đi đâu?” Cẩn Hiên vẫn là nắm chặt tayNgạo Quân, ngồi dậy, đôi mắt thâm thúy nhanh nhìn chằm chằm Ngạo Quân,tiếng nói giàu từ tính thản nhiên hỏi.
“Có…. Có việc….” Ngạo Quân quay đầu, thảnnhiên nói, mồ hôi trên trán không ngừng mà chảy, nàng không thể làm choCẩn Hiên nhìn đến. Cẩn Hiên mau buông tay, ta duy trì không được nữa….
“Quân, đừng gạt ta, bộ dáng của nàng rõràng là thống khổ, nói cho ta biết, nàng rốt cục là như thế nào, khôngcần tái một người gánh vác hết mọi chuyện được không? Để cho ta chia sẻvới nàng được không?” Cẩn Hiên đem Ngạo Quân kéo lại cau mày, khan khanthanh nói.
Nhẹ nhàng mà vì nàng lau đi mồ hôi trêntrán loạn chảy, Ngạo Quân mặt trắng bệch, cắn chặt môi, cố nén bộ dángthống khổ, thật sâu làm Cẩn Hiên đau đớn, gắt gao cầm tay lạnh như băngcủa nàng, rất lạnh không hề có độ ấm: Vì cái gì? Ngay cả than thể cũngdần mất đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-su-vuong-phi/1625248/quyen-3-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.