Âu DươngCẩn Hiên không hổ là Âu Dương Cẩn Hiên, nói không buông tay thật sựkhông buông tay. Trời ạ! Ai tới cứu với, Tuyết, đều là do ngươi làm hại, không có việc gì lại đi nói cái gì ‘Đạo lý lớn’, làm hại hiện tại ‘Lãnh Diện Chiến Thần’ hoàn toàn vô lại, làm hại nàng xưa nay lạnh lùng bâygiờ cả ngày đều muốn giết người. Việc này, lại tới nữa, ta có thể giảchết được không a! Đáp án là không thể.
“Quân, dậy, ta đã kêu người nấu cốt chúc ngươi thích ăn nhất này, mau dậy ăn, đừngngủ nữa. Cẩn Hiên cầm bát chúc trong tay, ngồi ở đầu giường Ngạo Quân,ôn nhu gọi. Thực hiển nhiên, ôn nhu của Nguyệt Oánh trước kia hiện tạitất cả đều rơi xuống người Cẩn vương gia đáng thương của chúng ta, bấtquá, hai người kia đều giống nhau, nếu theo cách nói của Tuyết chính làđem việc xây dựng công trình tam hạp trở thành niềm vui lớn nhất trongcuộc sống, mỗi ngày làm không mệt mỏi.
Ngạo Quânkỳ thật đã sớm tỉnh, nhưng không muốn dậy, lăn qua, tiếp tục giả bộ ngủ, nhưng trong lòng đã đến cực điểm: Từ sau buổi tối hôm đó, Cẩn Hiêngiống như là…… Ách, nói thẳng ra chính là keo dán cực đại đi tới đâudính tới đó, bộ dáng Vương gia lãnh khốc cũng biến mất, chỉnh lại thànhmột bộ tiểu người hầu vô lại, hơn nữa mỗi buổi tối đều ở trong phòngnàng, nhưng cái gì cũng không nói, chỉ dùng đôi mắt thâm thúy, ôn nhucộng thêm thâm tình nhìn chăm chú nàng, nhìn đến nàng thật sự chịu không nổi, chỉ phải lãnh nghiêm mặt hạ lệnh trục khách, mà hắn lại vẫn cấpnàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-su-vuong-phi/1625216/quyen-2-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.