Đêm khuyatrong rừng rậm thanh vắng, vốn rất khủng bố làm người ta không dám tiếnvào, mà lúc này lại bừng tỉnh vì có một bạch y thân ảnh như trích tiênđứng yên như thế. Nguyên nhân nàng, nơi này giống như không hề khủng bố, không hề âm trầm, mà là một phong cảnh khác.
“Ha ha……Không ngờ ngươi thật sự sẽ đến như lời hẹn!” Tiếng cười to sang sảngđánh vỡ sự yên tĩnh trong rừng rậm, tuy nói là không thể ngờ, nhưng ngữkhí cũng rất khẳng định người tới nhất định hội đến, nhưng lại mơ hồ cóhương vị rất vui vẻ.
Chỉ nghethanh âm, không thấy người, bạch y thân ảnh cũng vẫn như cũ duy trì tưthế ban đầu, lạnh nhạt nói:“Gia Luật Thái tử đến tìm tại hạ, có chuyệngì?”
“Ha ha……Mạc Quân sư nói như vậy rất đả thương tâm người a, bản Thái tử không cóviệc gì thì không thể tìm ngươi nói chuyện sao?” Theo thanh âm ai oánvang lên, một thân ảnh màu vàng lặng yên không một tiếng động dừng ở bên cạnh Ngạo Quân.
“Tại hạ và Thái tử tựa hồ cũng không có chuyện gì để nói?” Ngạo Quân vẫn như cũ không nhìn về phía Gia Luật Ưng nói.
“Ta nói Mạc Quân sư, ngươi có thể không cần vô tình như vậy a? Nhiều ngày khônggặp, bản Thái tử rất nhớ ngươi, nên mới hẹn ngươi ra gặp mặt, không ngờngươi ngay cả nhìn cũng không nhìn ta.” Gia Luật Ưng ai oán xem xét Ngạo Quân nói, rất giống tiểu tức phụ bị vứt bỏ.
“Tại hạ vàcác hạ hình như cũng chỉ gặp nhau một lần, không có giao tình lớn nhưvậy đi?” Thanh âm lạnh lùng đã có điểm không kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-su-vuong-phi/1625198/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.