Ngay khi Ngạo Quân muốn đốt đèn lên, một thanh âm quỷ mị dị thường ở nội trướng tối đen vang lên:“Mạc Quân sư, đợi đã lâu.” Ở địa bàn của người khác lại nói với chủ nhà là đợi đã lâu, không khỏi rất bừa bãi a! Kỳ dị Ngạo Quân lúc này lại không sợ hãi, vẫn có thể suy nghĩ như vậy, ngay cả chính nàng cũng không khỏi không bội phục mình . Không để ý tới thanh âm này, Ngạo Quân tiếp tục thắp đèn, nháy mắt nội trướng tối đen loe loét xuất hiện mảng sáng, Ngạo Quân mới chậm rãi mở miệng nói:“Các hạ có việc gì sao?” Vừa nói, một bên vừa xoay người lại. Người tới một thân cẩm y, ung dung thanh thản ngồi ở trên giường của nàng, đáng giận, dám ngồi ở trên giường nàng? Tầm mắt chậm rãi hướng lên trên, rốt cục thấy rõ bộ dạng tên kiêu ngạo này được tôn vinh như thế nào . Là xinh đẹp, là xinh đẹp, là tuấn mỹ…… Ngạo Quân suy nghĩ một chút nhưng vẫn không biết nên dùng từ gì để hình dung nam tử trước mắt thoạt nhìn thực tà khí này, chỉ thấy hắn làn da trắng như tuyết, mi như mực họa, mặt như cánh hoa đào, tà mị yêu diễm, một đầu tóc dài màu đỏ nhạt tùy ý buông xỏa, bên miệng lộ vẻ tà ác cười, còn đôi mắt hồng kia giống như đến từ Địa ngục nhân gian, đợi chút…… Ánh mắt màu đỏ? “Ngươi là Gia Luật Ưng!” Ngạo Quân khẳng định nói. Hắn chính là người đã diệt Mạc gia thôn Thái tử Thương Liêu quốc Gia Luật Ưng, giờ phút này hắn xuất hiện tại đây là muốn làm gì? “Ha ha…… Không hổ là thiên hạ đệ nhất quân sư, đủ bình tĩnh, đủ thông minh.” Gia Luật Ưng bừa bãi cười lớn, tuyệt không sợ bị người nghe thấy. Trong mắt hắn hiện rõ kinh diễm, tán thưởng không hề che dấu tất cả đều hiển lộ ra: Đẹp quá a! Khuôn mặt hoàn mỹ trắng nõn trơn bóng, lông mi thật dài, lông mi dài nhỏ như ánh trăng sáng tỏ trong bầu trời đêm, một đôi mắt to đen láy như nước, trong suốt sáng ngời mà lại bình tĩnh làm cho người ta nhìn không thấu, có vẻ như sâu không lường được, lại làm cho người ta không tự giác hãm đi sâu vào, phía dưới cái mũi thẳng thắn, là đôi môi màu hồng tự nhiên, môi phấn nộn giống như cánh hoa hồng, làm cho không tự giác muốn nếm thử, ngũ quan xinh đẹp càng có vẻ nắm không được, cũng càng làm cho hắn muốn xem xét càng sâu, đây là người đã hại hắn tổn thất năm vạn nhân mã ‘Thiên hạ đệ nhất quân sư’’, quả thực mĩ giống như nữ nhân, không, là so với nữ nhân còn đẹp hơn, cho dù đã quen nhìn các mỹ nữ nhưng hắn cũng không khỏi thất thần, đáng tiếc , người như vậy lại là nam nhân, nếu là nữ tử…… Bất quá người đẹp như vậy càng tăng thêm dục vọng muốn chinh phục của hắn. “Thái tử sẽ không rảnh rỗi đến nơi này của Mạc Quân để mà dạo chơi?” Ngạo Quân một bộ ‘Có việc nói mau, không có việc gì thì cút đi’ đứng trước bộ dáng tà nghễ của Gia Luật Ưng. Tự dưng xâm phạm Long Hiên hoàng triều còn có chuyện Mạc gia thôn, nàng còn nhớ rõ ! Nếu như nàng có ý muốn giết người, vừa nãy sau khi biết người trước mắt là hắn, liền một kiếm chém hắn. “Mạc Quân sư tựa hồ không thích nhìn thấy bản Thái tử?” Gia Luật Ưng cứ như vậy nằm ở trên giường Ngạo Quân, miễn cưỡng hỏi. Ân, hảo hảo a! Không thể tin được Mạc Quân này lớn lên giống nữ tử như vậy trên giường cũng thật thoải mái, có một cỗ hương trúc thơm ngát thản nhiên, kia hẳn là của y lưu lại! Nói vậy trên người y cũng rất hảo a! Vô nghĩa! Ngạo Quân không nói lời nào, chính là bắn ánh mắt sắc bén xuyên qua rõ ràng tỏ vẻ ý tứ này. Thế nhưng hắn còn thản nhiên nằm ở trên giường nàng như vậy, cũng không biết có bệnh gì không, ngày mai chắc chắn phải tiêu độc! “Thực có lỗi, bản Thái tử thực muốn nhìn thấy Mạc Quân công tử! Cho nên liền nhịn không được đến xem , quả nhiên không làm cho bản Thái tử thất vọng!” Gia Luật Ưng vừa nói, một bên vẻ mặt ái muội cười tà nhìn về phía Ngạo Quân, đột nhiên ngữ khí lại chuyển:“Chính là, Mạc Quân sư đối với bản Thái tử có thái độ thật sự làm cho người ta thương tâm a!” Nói xong suy sụp hạ mặt xuống, bộ dáng kiều diễm sắp khóc, thật đúng là chỉ có thể dùng từ ‘Tiện’ để hình dung a! Rất giống Ngạo Quân ‘Phụ’ hắn. “Thái tử muốn Mạc Quân lấy thái độ như thế nào đối với ngươi? Là trợn mắt tướng hướng sao? Hay là rút kiếm đánh nhau?” Ngụ ý là bằng hành động tùy tiện của ngươi, ta đối với ngươi như vậy, coi như khách khí lắm rồi! Dù thế nào, còn không thỏa mãn a! Ngạo Quân nhịn xuống không để lộ ra một chút xúc động, nàng còn muốn biết hắn mạo hiểm tới nơi này là vì mục đích gì! “Ha ha…… Nói thật, bản Thái tử đúng là muốn nhìn bộ dáng tức giận của Mạc Quân sư một chút! Từ lúc mới gặp mặt tới giờ cũng không thấy Mạc Quân sư trừ bỏ vẻ ngoài lạnh lùng ra còn có biểu tình khác! Đến đây đi! Tức giận đi! Bản Thái tử chờ.” Gia Luật Ưng thân nằm nghiêng nghiêng, đôi mắt màu đỏ thẳng nhìn Ngạo Quân ngoắc ngoắc, thoạt nhìn mười phần giống như đang nói ‘Đến đây đi! Comeon,baby!’ “Có bệnh!” Ngạo Quân lạnh lùng nói, Gia Luật Ưng này thật đúng là quá biến thái . Thuận tiện ở một bên ghế ngồi xuống, giường bị chiếm lấy, nàng không thể đứng mãi được! Kia thực xin lỗi chính mình a! “Nhĩ hảo đại lá gan.” Gia Luật Ưng cả giận nói, đôi mắt màu đỏ hơi hơi nheo lại, này tỏ vẻ hắn thực sinh khí, nhưng bên miệng vẫn như cũ lộ vẻ cười tà làm cho Ngạo Quân rất muốn đánh cho hắn một quyền. Cho tới bây giờ không ai dám nói chuyện với hắn như vậyv, ‘Con mồi’ này dám khiêu chiến ‘Quyền uy’ của hắn. Hoàn toàn không nhìn thấy hắn mang theo tức giận cùng áp lực cường thế, Ngạo Quân nhàn nhã ở trên ghế hảo hảo nằm, thuận tiện cầm lấy áo choàng của Ngụy Tử Tề đắp lên, vẫn như cũ chỉ dùng ngữ khí lạnh lùng nói:“Thái tử có gì nói mau, Mạc Quân mệt nhọc, quấy rầy người khác ngủ là không đạo đức .” Như thế nào Vương gia, Thái tử này cũng chỉ nói toàn những lời này, buồn bực! “Ngươi……” Gia Luật Ưng lại có điểm nuốt ngữ, nhất thời không biết đối với những lời này của y nên phản ứng ra sao. Trước đây đừng nói khi hắn tức giận chỉ cần hắn liếc nhìn cũng đã làm cho tất cả mọi người phải e ngại, nhưng y lại có thể nhàn nhã như vậy ở trước mặt ‘Cừu nhân’ mà nằm ngủ, còn nói quấy rầy y ngủ là không đạo đức , ha ha…… Đạo đức, nam nhân này lại dám giảng đạo đức với ‘Phệ diễm tà quân’ hắn, thật sự là điều tức cười nhất trên đời. “Ha ha…… Có ý tứ, có ý tứ……” Con mồi này hắn càng ngày càng thích . Người này tuyệt đối có bệnh! Ngạo Quân trong lòng tự nói với chính mình. Lười để ý đến hắn, Ngạo Quân trực tiếp đem ánh mắt nhắm lại, nhìn xem hắn đến tột cùng có thể đợi đến khi nào. Nửa ngày, ngay khi Ngạo Quân sắp đi theo Chu công nhập hội, Gia Luật Ưng tiếng nói mị hoặc lại vang lên:“Mạc Quân sư không hận ta, không nghĩ vì Mạc gia thôn báo thù sao?” Hắn không thể chịu đựng được thái độ thờ ơ của y, không thể chịu đựng được ngạo khí của y cao giống hắn, nhưng hắn không thể không bội phục mỹ nam nhân này, ở trước mặt hắn, y vẫn có thể đi vào giấc ngủ như vậy. Nghe được lời nói của hắn, Ngạo Quân mới từ từ mở to mắt, thả bồ câu Chu công, lãnh đạm vô ba nói:“Hận là như thế nào, không hận là như thế nào, về phần báo thù? Thái tử hôm nay đến, muốn cho Mạc Quân báo thù sao? Ngươi hội đứng bất động cho ta giết sao?” Hận hắn sao? Muốn giết hắn báo thù sao? Có lẽ lúc trước thì có! Nhưng trải qua chiến dịch hôm nay, nàng có tư cách hận hắn sao? Hơn hai vạn binh Thương Liêu đã chết kia nên hận ai? Thân nhân bọn họ nên tìm đến báo thù sao? Đây là chiến tranh bất đắc dĩ, nhưng thôn dân Mạc gia thôn lại vô tội a! Còn có cha mẹ, bọn họ cũng là vật hi sinh của chiến tranh, nói đến đây, hết thảy đều là bi kịch do chiến tranh mang đến. Mà hiện tại nàng cũng không còn muốn báo thù, giết được Gia Luật Ưng hay không cũng không còn quan trọng, nàng thầm nghĩ mau chóng chấm dứt chiến tranh lần này, thầm nghĩ muốn Gia Luật Ưng, Thương Liêu quốc cam đoan không xâm phạm Long Hiên hoàng triều, không khơi mào chiến tranh. “Nếu bản Thái tử đứng cho ngươi giết, ngươi có giết không?” Gia Luật hứng thú nói. Hắn rất muốn xem người thoạt nhìn như thư sinh gầy yếu lạnh lùng vô tình này hội như thế nào giết hắn. “Sẽ không.” Ngạo Quân gọn gàng dứt khoát nói. “Nga?” Gia Luật Ưng nhíu mày, có điểm không thể tin được y hội thẳng thắn như vậy đã nói ra, lại tiếp tục nói:“Mạc Quân sư không nghĩ vì Mạc gia thôn báo thù, giết bản Thái tử?” “Không nghĩ.” Vẫn như cũ là ngắn gọn hai chữ. Gia Luật Ưng mang theo đôi mắt trầm tư thẳng tắp nhìn chằm chằm Ngạo Quân. Nhưng hắn một chút cũng nhìn không thấu con người này, hắn giết phụ mẫu y, diệt gia viên của y, y trợ Âu Dương Cẩn Hiên không phải là vì giết hắn để báo thù sao? “Ngươi đến đây làm quân sư, không phải là vì trợ Âu Dương Cẩn Hiên đả bại bản Thái tử, không phải là muốn giết bản Thái tử báo thù cho Mạc gia thôn sao?” Gia Luật Ưng giống như tò mò rất mạnh hỏi ra nghi vấn trong lòng mình. “Đúng, nhưng cũng không phải.” Ngạo Quân hàm hồ đáp. “Có ý tứ gì?” Gia Luật Ưng nổi giận, nhảy dựng lên, hướng thẳng đến trước mặt Ngạo Quân, từ trên cao nhìn xuống nhìn chằm chằm Ngạo Quân, hắn chán ghét loại thái độ nói chuyện này, chán ghét loại cảm giác không thể nắm giữ này, chán ghét loại mơ hồ không thể đoán ra này, hơn nữa đối phương là ‘Con mồi’ của hắn. “Không có ý tứ gì cả.” Hoàn toàn không nhìn ra ‘Tu La’ trước mắt, Ngạo Quân ngáp ngắn một cái nói:“Thái tử rốt cuộc tìm Mạc Quân có chuyện gì? Nói mau, trời sắp sáng, Mạc Quân thật sự mệt nhọc.” Không phải nói dối, nàng thật sự thực buồn ngủ, trời sáng, Oánh nhi nhất định sẽ đến kêu nàng, đến lúc đó nàng muốn ngủ cũng không được . Nhìn Ngạo Quân vẻ mặt mơ hồ, bộ dáng thẳng ngáp, Gia Luật Ưng lửa giận đột nhiên hoàn toàn tiêu tán, tâm tình tốt, y thật sự thực đáng yêu, thực làm cho người ta…… Tâm động, tâm động không bằng hành động, ma chưởng lại hướng về phía mặt Ngạo Quân, ân, xúc cảm tốt lắm, thực dễ chịu, so với hắn chạm qua một nữ nhân còn muốn dễ chịu hơn, Gia Luật Ưng hoàn toàn say mê . ‘Ba’, Ngạo Quân một tay đánh vào quái ma chưởng đang vuốt ve ở trên mặt nàng, biểu tình vẫn như cũ không có biến hóa, khẩu khí cũng vẫn lạnh như vậy nói:“Nói mau.” Vô duyên vô cớ sờ mặt nàng để làm chi? Có bệnh! Cái đánh kia thực dùng sức, hồng hồng , tay rất nhanh đã sưng lên, Gia Luật Ưng nhìn tay mình một chút, rồi vung tay áo lên nói: “Nếu Mạc Quân sư không hận bản Thái tử, rất tốt. Rất đơn giản, chính là muốn Mạc Quân sư làm quân sư bản Thái tử.” Rốt cục đã vào vấn đề chính, Ngạo Quân cũng không thèm nhìn tới Gia Luật Ưng, miễn cưỡng nói:“Ngươi muốn ta đi ăn máng khác?” “Đi ăn máng khác?” Gia Luật Ưng lại phát ra tinh thần tò mò, nghi vấn nói. “Chính là ngươi muốn ta phản bội Vương gia?” Lần này, Ngạo Quân tâm địa tốt lắm mới vì hắn giải thích nghi hoặc. Cùng cổ nhân nói chuyện chính là phiền toái. “Ha ha…… Đúng vậy, chính là muốn ngươi…… Đi ăn máng khác.” Gia Luật Ưng vốn không hiểu những vẫn lập lại. “Không có khả năng.” Gọn gàng dứt khoát, liền ba chữ, nàng từ trước đến đây đều không thích dong dài. Lần này Gia Luật Ưng cũng không não, ngăn một cái tươi cười dụ dỗ tiểu hài tử, du thuyết nói:“Làm quân sư của Âu Dương Cẩn Hiên, bất quá vĩnh viễn cũng là một quân sư mà thôi, mà làm quân sư bản Thái tử, chờ đả bại Âu Dương Cẩn Hiên, trong Thương Liêu quốc ngươi chính là dưới một người trên vạn người, vàng bạc mỹ nữ hưởng dụng vô cùng.” A, thì ra đến để lợi dụng nàng a! Nghe thì đúng là không sai, quyền lực, tiền tài, mỹ nữ, đều là những thứ nam nhân tha thiết muốn có. Ngạo Quân sửa lại vẻ lạnh lùng vừa nãy, mỉm cười nói:“Nghe thật là mê người , ân…… Ta đây liền……”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]