Phương Tuyết là người đầu tiên làm xong nhiệm vụ của mình. Cô tới tìm Thái Viễn Sơn để báo cáo “Thưa sếp, kết quả khám nghiệm giống với kết luận sơ bộ. Mã Tiến bị chém một nhát bất ngờ vào cổ và đứt tĩnh mạch. Hung thủ ra tay rất dứt khoát nhưng không hoàn toàn chính xác.”
“Nếu nhát chém có kĩ thuật thì sẽ có ích trong việc xác định hung thủ hơn.” Thái Viễn Sơn không mấy lạc quan với thông tin nhận được.
“Kiều Mộng Vân cũng chưa bao giờ ra tay giết người trước đây.” Phương Tuyết gợi ý.
“Và rất nhiều người khác cũng thế. Đó vẫn chỉ là một giả thuyết được đặt ra thôi, đừng cố để gán ghép những chứng cứ vào cô ta.” Thái Viễn Sơn nhắc nhở về tính khách quan.
“Tôi xin lỗi. Nhưng nếu giả định là cô ta, thì nạn nhân tiếp theo sẽ là Quách Vũ và Liêu Đông Văn? Chúng ta liệu có nên giúp chúng không?” Phương Tuyết hỏi.
“Ý cô là cứ để Kiều Mộng Vân và Vũ Hồng My giết chúng? Về một phương diện nào đó thì điều này tốt cho xã hội, nhưng chúng ta là người chơi theo luật và giải quyết bằng luật. Một khi đã phá vỡ luật lệ thì mọi thứ sẽ rơi vào hỗn loạn.”
“Phải, tôi không nên nghĩ như vậy mới đúng.”
“Không sao, vì tôi cũng có suy nghĩ giống cô. Nhưng hành động thì phải suy tính thật kĩ, chúng ta có thể tận dụng lúc hai người họ tập trung vào kế hoạch của Vũ Hồng My để tìm ra bằng chứng buộc tội họ.” Thái Viễn Sơn nói “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-su-toi-ac/3573214/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.