Thái Viễn Sơn cùng đội của mình di chuyển đến hiện trường vụ án, một nhà kho bỏ hoang ở cách nhà tù một khoảng xa. Nếu theo đường cống ngầm thì hoàn toàn có thể di chuyển đến đây nếu bỏ xe đạp lại trước khi vào đường ống nhỏ.
Bước xuống xe, Phương Tuyết khụt khịt mũi và phán đoán “Mùi hương này, là một vụ cháy nổ.”
Trước khi đến gần nhà kho, họ đã ngửi thấy mùi khét. Khương Hòa phàn nàn “Tôi không thích những vụ cháy nổ, mọi thứ đều rối tung lên.”
“Phải, các thi thể cũng không được nguyên vẹn, khá là tệ.” Phương Tuyết đồng tình.
Cả đội bước vào, họ thấy trong nhà kho là một mớ hỗn độn đầy tro bụi, nhưng vẫn nhận ra được ở giữa là xác một chiếc xe. Hai cái xác cháy đen gần đó được xác định là Chu Sương và Tô Linh dựa trên vài mảnh vải của bộ quần áo tù còn sót lại.
“Có vẻ công việc của chúng ta lại không cần thiết rồi, mọi thứ diễn ra rất rõ ràng.” Khương Hòa nói, anh không muốn ở lại đây lâu với hai cái xác này.
Lần này thì Phương Tuyết không tán thành, cô phản bác “Tuy rằng mọi thứ diễn ra theo suy đoán thông thường nhưng vẫn cần xác nhận lại. Nếu như hai cái xác này chỉ là hai người bất kì bị bắt đổi trang phục thì sao? Vẫn cần xác định lại xem đây có đúng là Chu Sương và Tô Linh hay không.”
Thái Viễn Sơn gật đầu đồng tình “Nói rất đúng, việc này nhờ cô đấy.”
Trịnh Danh đóng góp ý kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-su-toi-ac/3573211/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.