Thành Hòe thả người nhảy lên mái nhà, tránh né những mũi tên nỏ bắn ra từ phía sau, năm ngón tay dính nhớp nháp, máu trên lưỡi dao găm tí tách nhỏ xuống, chiếc áo choàng đen trên người hắn đã loang lổ vết máu.
Thành Hòe biết mấy ngày nay có người truy lùng hắn, nhưng lúc hắn trốn ra khỏi cung đã bị thương nặng, chỉ có thể ở ẩn.
Đám sát thủ phía sau giống như vết hoại tử, muốn lấy mạng hắn, hắn biết thứ những kẻ này muốn thật sự không phải mạng mình mà là tấm di chiếu đòi mạng hắn đang giữ kia.
Liên quan đến sư phụ của hắn và giờ là đến lượt hắn có liên quan.
Thành Hòe không cam lòng.
Sư phụ hắn vì để đưa phần di chiếu này đi mà không tiếc đánh trả mạng sống, Thành Hòe kế tục ý nguyện của ông, nhất định phải cáo bố di chiếu cho cả thế giới biết.
Chỗ ẩn nấp của hắn cháy ngày càng lớn, trong thời gian ngắn lan sang cả những gian khác, trong phường truyền đến rất nhiều tiếng kêu gào, một khung cảnh binh hoang mã loạn. Thành Hòe nhìn chằm chằm ánh lửa, mặt mày lóe lên nét âm hiểm, nốt ruồi son rực sáng lên, không giống Bồ Tát mà giống La Sát. Cháy lên, cháy to lên, tốt nhất là đánh thức tất cả mọi người trong thành, Thành Hòe nghĩ nếu đã không hoàn thành được ý nguyện của sư phụ, vậy chỉ bằng làm loạn lên một trận cho mọi người biết, ngọc nát đá tan*!
*Tốt hay xấu rồi cũng bị tiêu hủy.
Đám sát thủ kia chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-son-nguyet/3558964/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.