Trần Kinh để mặc cơ thể mình thỏa thích tận hưởng cảm giác thư giãn từ vòi hoa sen, tất cả lông tơ trên người hắn đều thoải mái, trong lòng hắn có một cảm giác hưng phấn và vui vẻ chưa từng có.
Trong đầu hắn toàn là vẻ phấp phỏng nơm nớp lo sợ của hai người Nghiêm Thanh và Mông Hồ.
Lại nói chuyện hôm nay, chỉ là nói dối, Ủy ban Kỷ luật chưa từng tìm Trần Kinh, Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật vốn là Ủy viên thường vụ huyện ủy, Trần Kinh cũng chỉ mới có cơ hội nhìn thấy mặt ông ta từ xa mà thôi.
Còn về chuyện dẫn Mông Hổ đến Ủy ban Kỷ luật thì cũng chỉ là chuyện do hắn bịa ra mà thôi.
Nhưng chính là thói bịa đặt nhanh trí của Trần Kinh đã dọa cho Nghiêm Thanh và Mông Hồ - vốn là hai kẻ lọc lõi thói đời sợ chết khiếp, Trần Kinh vừa đánh vừa đập khiến hai người đó run rẩy khiếp sợ, nhưng đồng thời thái độ của hai bọn họ với Trần Kinh cũng thay đổi 1800.
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện, Nghiêm Thanh mở đầu, Mông Hổ phối hợp tác chiến, hai người vỗ ngực trước mặt Trần Kinh cứ như đang vỗ vào tảng đá lớn. Rõ ràng họ muốn thể hiện ủng hộ công việc của Trần Kinh, đồng thời cũng là nhấn mạnh những việc mình đã làm, dù sao thì hành động kiểu đó chắc chắn sẽ khiến người ta khó có thể nghĩ ra.
Lại nói chuyện Trần Kinh bịa chuyện, nếu sau này mà mọi chuyện bị lộ ra ngoài thì hậu quả chắc hẳn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346800/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.