Thời tiết trong thành phố rất nóng, Mã Bộ Bình lại ăn mặc rất chỉnh tề.
Trên bàn bày giấy Tuyên Thành, Mã Bộ Bình cầm chặt bút lông, ngòi bút trên giấy Tuyên Thành rồng bay phượng múa hiện ra : “Khánh Lịch xuân năm thứ tư, đằng tử kinh, trích thủ ba lăng quận, việt minh niên...”
Chữ Mã Bộ Bình viết rất có cảm xúc, giống như tiếng địa phương Lễ Hà nói chính là rất mạnh mẽ, có một khí thế ngất trời cao, giống như không ai ngăn cản được, giống như chữ viết ra ngay sau đó sẽ bay đi.
Trần Kinh không quấy rầy Mã Bộ Bình tập viết, hắn thích thú đứng bên cạnh xem.
《 Nhạc Dương lâu ký 》không ngắn, Mã Bộ Bình viết rất nhanh, thư pháp rất đẹp, lại có khả năng ghi nhớ.
Viết tới hơn trăm chữ, viết đến “Mưa dầm Phi Phi”, ngòi bút y dừng một lát, “Hổ gầm vượn đề”, ngòi bút y lại dừng một lát. Chuyển sang đoạn tiếp theo “Xuân tới và cảnh xuân” tốc độ y viết chậm rãi, viết đến “Gấm lân bơi lội”, ngòi bút y dừng lại!
Mã Bộ Bình mồ hôi đầy đầu, bức này viết đến đây coi như bỏ đi, kết cấu cả bài có vấn đề, từng chữ nhìn ra rất có nét, nhưng cả bài thì rõ ràng hỗn độn.
- Haz !
Lâm Trung Tắc gác bút lên, thở dài một tiếng. Y ngẩng đầu, thấy Trần Kinh, không khỏi a một tiếng, Trần Kinh vội nhân cơ hội hỏi:
- Chào Chủ tịch huyện Mã, nghe nói anh vào thành phố Sở Giang, tôi đến đây trước tiên để hỏi thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346733/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.