Cả nhà Trần Kinh ngây ra như phỗng.
Tất cả mọi người đều nhìn cái dáng vẻ niềm nở của Diêm Danh trước mặt Trần Kinh, thậm chí có người bắt đầu còn dụi dụi mắt của mình.
Diêm Danh là con người như nào, từ trên xuống dưới nhà họ Trần đều biết, bình thường cứ ỷ mình có tiền, nghênh nghênh tự đắc, còn anh chị em nhà họ Trần thì y không để trong mắt, cứ động nói đến là lại phô trương nhà họ Diêm.
Ngay tại buổi sáng ngày hôm nay, Diêm Danh chưa bao giờ nhìn thấy Trần Kinh, làm sao mới có vài tiếng đồng hồ, y lại có thể nhanh trí như vậy được? Khi về lại còn cố ý mang cho Trần Kinh món mà hắn thích nhất, đến thằng ngốc cũng có thể nhìn ra, ý nình bợ của y với Trần Kinh rất rõ ràng.
Trần Triết lảo đảo suýt nữa thì ngã, y ngơ ngác nhìn bộ dạng niềm nở của Diêm Danh trước mắt, cả người ngẩn ra.
Hoàng Lệ cười hi hi nói:
- Hôm nay trang sức của Xán Xán là vừa lòng nhất! Cô dâu của chúng ta thật lộng lẫy!
Cô vừa nói vừa vồn vã bước đến bên cạnh Trần Nguyệt Đình nói:
- Chị à, em và Xán Xán vừa cùng nhau xem một bộ váy, rất hợp với chị, em cũng mua nó cho chị rồi, chị quay lại nhìn xem có vừa ý không?
Cô đưa cái túi cho Trần Đình Nguyệt, Trần Đình Nguyệt vẫn chưa chú ý tới.
Hoàng Lệ bình thường trong mắt làm gì có người chị cả này? Bình thường nói câu lịch sự cũng khó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346722/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.