Đây đúng là tỏ rõ thị uy!
Hoàng Tiểu Hoa thầm nghĩ.
Từ văn phòng huyện ủy, chỉ cần mở cửa sổ, yên tĩnh một chút là có thể nghe rõ mồn một buổi diễn thuyết náo nhiệt phía quảng trường UBND!
Giọng điệu của người diễn thuyết rất cao, từng câu từng chữ anh ta nói, cứ như những mũi kim sắc nhọn đâm vào trong tim Hoàng Tiểu Hoa, khiến cho y cảm thấy không thể ngồi yên trên Điếu Ngư Đài, y liền đặt chén trà xuống, thong thả bước trong phòng làm việc.
Rác rưởi! Thật đúng là rác rưởi!
Hoàng Tiểu Hoa vừa nghĩ tới Đàm Thu Lâm liền thốt ra câu bình luận như thế.
Đàm Thu Lâm nắm trong tay nhiều tài nguyên như thế, lại kiểm soát mọi lực lượng, vậy mà không làm khó dễ được một tên Trần Kinh hèn mọn, bây giờ lại để hắn được đà bứt lên, dám bước lên bục cao ở quảng trường UBND để diễn kịch, đây đúng là trò cười cho thiên hạ.
Không cần phải nói, các đại lão ra vào ủy ban và huyện ủy ngày hôm nay đều nhìn thấy được đây là một màn kịch, Đàm Thu Lâm thật sự có thể đâm chết miếng đậu phụ thối đó!
Hoàng Tiểu Hoa lại nghĩ đến Bình Động, lại nghĩ đến cầu Trường Bình, mỗi lần nghĩ tới chuyện này, trong lòng y lại cảm thấy bực bội khôn tả. Bước chân Hoàng Tiểu Hoa tự nhiên trở nên gấp gáp hơn, y lại nghe âm thanh ồn ào náo động ngoài quảng trường ủy ban, liền cảm thấy đó không phải là diễn thuyết, không phải là tuyên truyền, đó rõ ràng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346622/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.