Vùng đất Lễ Hà này có đôi chút phức tạp!
Câu nói này của Mã Bộ Bình rất nghiêm túc, trong bóng đêm, Trần Kinh vẫn có thể nhìn thấy đôi mắt ông ta trông rất có thần.
Mà cục diện cậu phải đối diện sắp tới sẽ còn phức tạp hơn nhiều.
Giọng điệu của Mã Bộ Bình trở nên trầm trọng hơn.
Cậu đừng cho rằng cậu có chút thành tích ở phòng lâm nghiệp, mà có thể làm bừa, cậu nhất định không được có suy nghĩ như vậy, cách suy nghĩ đó rất nguy hiểm.
Vẫn mong chủ tịch huyện có thể chỉ bảo nhiều hơn.
Trần Kinh nói.
Mã Bộ Bình thở dài một tiếng, nói :
Chuyện chỉ bảo thì coi như thôi đi, hôm nay tìm cậu nói chuyện, vốn dĩ thật sự muốn có thể nói với cậu nhiều chuyện hơn, nhưng xem ra bây giờ, nói gì nữa cũng là thừa rồi, tất cả cậu phải tự mình giải quyết cho tốt.
- Ở Lễ Hà, rất nhiều người nói với tôi, Mã Bộ Bình lợi hại như thế nào, thật ra, bộ sách võ thuật lớn nhất của tôi chính là tất cả mọi chuyện đều phải dựa vào bản thân mình, bây giờ nói với cậu rồi, tôi hy vọng cậu có thể có thể đạt được chút thành tựu.
Ông ta nói đến đây bèn đưa tay lên nhìn đồng hồ, nói :
Chúng ta về thôi.
Người lái xe rất tỉnh táo chạy xe xuống phía dưới bờ đê, Trần Kinh giơ tay vẫy chào, tiễn ông ta đi xa.
Nhưng chiếc xe mới chạy được mấy chục mét, liền quay đầu trở lại, Trần Kinh chạy đến phía cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346591/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.