Tiếng Phạm Giang gào thét vang khắp tầng triệt nhà khách. Đối mặt với Trần Kinh liền chửi mắng, y liên tiếp nói, bộ dáng kia có bao nhiêu đáng thương, liền có bấy nhiêu đáng thương!
- Được rồi, được rồi! Cậu đừng có ra vẻ đáng thương! Nói đi, đây là chuyện gì? Sao lại gây ra chuyện bát nháo này?
Trần Kinh xua tay nói, vừa chịu quở trách xong, tâm tình của hắn cũng dần tỉnh táo lại.
- Tôi có thể nói với cậu, Phạm Giang! Việc này rất huyên náo, toàn bộ Lễ Hà vì chuyện này mà gà bay chó sủa, thật sự nếu không nhanh giải quyết, hậu quả khó có thể tưởng tượng!
Phạm Giang chật vật ngồi trên sô pha, trong miệng nói thầm, giống như đứa nhỏ mắc lỗi, không dám nói lớn tiếng!
Lửa giận Trần Kinh lại dâng lên, nói:
- Tôi hỏi cậu trả lời, người phụ nữ tên Phương Uyển Kỳ rốt cuộc là ai? Cậu đừng nói với tôi cậu không biết cô ta, tôi đưa cho cậu bài báo, chính là cô ta giúp đăng lên!
- Nghe giọng điệu của cô ta, lần này là muốn làm sửa lại tin tức phải không?
Phạm Giang thở dài một tiếng, nói:
- A Kinh, lão Phạm tôi phải xin lỗi cậu! Nhưng việc này không trách tôi được.
- Cậu hỏi thân phận Phương Uyển Kỳ, là một phó tổng giám đốc của chúng tôi, tôi là cấp dưới trực tiếp của cô ấy, cậu nói chuyện này...
- Cái gì? Người phụ nữ này...
Trần Kinh đưa tay chỉ ra cửa:
- Cô... Cô ta bị thần kinh rồi, thế không phải cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346550/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.