Từ Lệ Thơm rất trân trọng công việc hiện tại. Trong thâm tâm cố ấy cũng rất cảm ơn Trần Kinh và Kim Lộ.
Cô ấy vốn là một phụ nữ nông thôn, nhưng lại không đảm đương được việc đồng áng, hơn nữa nhà lại không còn ruộng, sau khi li hôn với chồng, cô ấy không còn nguồn kinh tế nào cả.
Không một khoản chi phí phụ nào, sức lực cũng cạn rồi, có chút sắc đẹp thì không đành làm điếm để kiếm tiền. Lần này khiến cô ấy chịu đủ khổ cực, phải chịu áp lực tinh thần nặng nề trong một thời gian dài.
Bây giờ Kim Lộ không những tạo công ăn việc làm cho cô ấy, bao ăn bao ở lại trả lương sáu trăm đồng một tháng, mà còn mua bảo hiểm cho cô ấy, coi cô ấy như nhân viên chính thức của công ty. Hơn nữa Tổng giám đốc Kim còn nói, cô chỉ cần làm việc chăm chỉ cẩn thận, sau này sẽ có thể trở thành trợ lí của cô ấy, có cơ hội tăng lương, ngoài ra còn đảm bảo khi cô già vẫn có lương hưu, nếu nói không khoa trương thì điều này có ý nghĩa như đưa cho Từ Lệ Thơm một con đường sống, vì thế mà Từ Lệ Thơm nhìn thấy được niềm hy vọng trong cuộc sống, cô rất cố gắng làm việc.
Ngoài ra, cô ấy còn tỏ ra rất thích giúp việc cho Trần Kinh.
Trần Kinh đã giúp đỡ bố mẹ cô và cô rất nhiều, nếu không phải là Trần Kinh thì có lẽ Từ Lệ Thơm có nhà cũng không thể về, chỉ có thể lang thang bên ngoài. Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346502/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.