Một đám người khoác sợi gai để tang xuất hiện tại công trường rất đáng chú ý, rất nhanh liền khiến cho người ta chú ý, hôm nay cắt cử đồn trưởng đi theo Vương Hàm Dương ra ngoài thị trấn Dịch Chu là một người đàn ông cao gầy gọi là Từ Lượng, y nhanh chóng chỉ huy vài tên cảnh sát giỏi giang lại đây đem nhóm người này xua đuổi tan ra.
Vài tên cảnh sát giơ chân đá, không chú ý nghe liền bị quyền cước hầu hạ.
Ông lão kia mới vừa rồi lôi kéo Trần Kinh kêu la khóc thiên gọi địa, đáng tiếc ngoại trừ Trần Kinh ra, người khác đều ở một bên hông khác của băng chuyền, bị chiếc xe thi công ngăn cản, căn bản không nhìn thấy được tình hình bên này.
Trần Kinh giận không kìm được, lớn tiếng quát:
- Trưởng đồn Từ, cậu làm cái gì? Nào có người xử lý chuyện như vậy?
Từ Lượng bịt tai không thèm nghe, lao thẳng đến kéo mọi người ra, y mới đến trước mặt Trần Kinh nói:
- Trưởng phòng Trần, trách nhiệm của tôi là duy trì trật tự, bảo vệ lãnh đạo an toàn! Anh có biết những người vừa rồi rất nguy hiểm hay không, lỡ anh có chút bất trắc gì, trách nhiệm đều đổ lên đầu tôi!
Trần Kinh nghiêm mặt lạnh, chỉ vào mấy người nam nữ mặc quần áo tang phục bị cưỡng ép đưa đi, lớn tiếng nói:
- Bất kể thế nào, cậu cũng không được lấy lý do dùng bạo lực! Người ta phản ánh tình huống thì làm sao? Tình huống cũng không thể phản ánh sao?
Từ Lượng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346422/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.