Mưa thu rất lạnh, Trần Kinh hút thuốc, nhẹ nhàng nắm thật chặt chiếc áo gió trên người.
Kim Lộ đi đến trước mặt hắn, cắn môi gắt gao, vươn đôi tay nhẹ nhàng chỉnh lại mái tóc tán loạn trên trán hắn.
- Có người đang điều tra anh, điều tra đến tận chỗ em rồi.
Kim Lộ thản nhiên nói.
Trần Kinh cả kinh, nói:
- Điều tra em ? Dựa vào cái gì mà điều tra em?
Kim Lộ nhẹ nhàng cười cười, nói:
- Cứ để cho bọn họ tra đi, mấy năm nay em vì kinh doanh nhà hàng Kim Ngọc, đích thật cao thấp cũng đã có một chút chuẩn bị, đây đều là quy tắc ngầm. Nhưng là chuẩn bị của em không liên quan gì với anh cả.
Trần Kinh hơi hơi nhíu mi, dùng sức rít một hơi thuốc, lại nhả ra:
- Khốn khiếp!
Kim Lộ khanh khách cười, sau một lúc lâu cô mới nói:
- Kinh, có chuyện này em muốn thương lượng với anh một chút. Em có một tỷ muội buôn bán làm ở vùng duyên hải này đã vài năm, cũng có chút thành tích. Cô ấy nói với em, đất ở vùng duyên hải, trong khu ẩm thực Trung Nguyên đang có một chỗ trống.
Em muốn nhân cơ hội này ra ngoài xem xem, học hỏi một chút.
- Gì? Ra ngoài?
Trần Kinh có chút không thể tin nhìn Kim Lộ, sau một lúc lâu nói:
- Em đi đâu ? Đi vùng duyên hải sao? Em nói thật với anh đi, rốt cục là đã xảy ra chuyện gì phải không? Vì sao em lại nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346377/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.